Chưa cưới mà chị dâu đã thái độ như thế. Lúc vợ chồng tôi cưới xong va chạm nhiều thì không biết thế nào. Tôi cứ nhớ mãi cái lần đầu tiên mình bị quát khi ở nhà mẹ chồng lúc vừa mới cưới. Chỉ vì chị dâu vừa lau nhà, tôi vừa đến hí hửng chào rồi đi lên gác gặp mẹ chồng. Đang đi rón rén, tôi giật nảy mình vì tiếng quát: “ Con kia, nhà tao vừa lau xong mày lại dẫm lên. Mày có chịu lau nhà không hả”. Ôi thôi, lúc đó mặt tôi nghệt ra, chả biết nói gì.
Ngoái lại nhìn về phía chị dâu rồi tôi cúi gầm mặt xuống. Tôi từ từ bước từng bước đi lên. Lần đấy tôi như bị “chột” chị dâu chồng. Không hiểu sao chị ta lại ghê gớm thế! Giọng của chị ta thì cứ chua ngoa, lanh lảnh. Tôi nghĩ, mình có gì sai thì chị cứ nói nhẹ nhàng thôi. Đối xử với tôi như tôi là đứa ngoài đường, ngoài chợ không bằng. Mẹ chồng tôi còn nói ngọt nói nhạt với con dâu, huống chi chị dâu lại lên tiếng quát mình ầm ầm chỉ vì một chuyện rất nhỏ.
Trong thời gian mang bầu, thỉnh thoảng tôi đến nhà mẹ chồng chơi. Lúc bụng còn nhỏ tôi vẫn vào bếp nấu cơm bình thường. Mọi người dùng bữa xong thì tôi cũng xông vào rửa bát. Vậy mà lúc tôi gần đến ngày, đến tháng đẻ, bụng vượt mặt rồi mà chị ta còn tị nạnh với tôi là ăn cơm xong không chịu rửa bát. Mà bình thường, tôi có phải là lười biếng, không chịu đụng tay đụng chân đâu, tôi vẫn làm mọi việc đấy chứ. Vì cái bồn rửa bát rất thấp, phần đá bên ngoài lại nhô ra rộng nên mỗi lần rửa tôi phải cúi người xuống, vừa bị gập bụng lại vừa bị đau lưng. Lúc rửa bát cái bụng tôi nó cứ chạm vào cái thành, nhiều lúc rửa xong ướt cả áo. Nên mẹ chồng tôi bảo là bụng tôi to quá rồi, rửa bát khó khăn, để mẹ tôi rửa giúp cho. Có thế mà chị ta cũng nói, chị ta bảo lúc có chửa chị ta vẫn làm hết! Tôi thấy khó chịu lắm, nhưng tôi vẫn nhẫn nhịn vì dù sao cũng là chị dâu của chồng mình.
Sinh con xong tôi về ngoại để tiện cho ông bà ngoại chăm sóc 2 mẹ con. Vì 2 ông bà đã được nghỉ hưu. Còn nhà chồng tôi, ông bà vẫn còn đang công tác. Một tháng may ra tôi chỉ đến nhà mẹ chồng tôi chơi được có 1 -2 ngày. Vậy mà tôi đến chơi lần nào là chị ta lại chê con tôi lần đấy. Nào là chê mắt con tôi một bên to, một bên nhỏ. Rồi ăn mặc linh tinh, màu này, màu kia không đẹp. Không chỉ có chê một lần mà một ngày chị ấy phải chê vài lần, nói đi nói lại mấy cái điệp khúc ấy. Gặp chồng tôi chị ta nói với chồng tôi, lúc có mẹ và chồng tôi, chị ta lại nói tiếp. Nhiều lần tôi không nói gì. Chỉ cười và nói là: “Bác đừng chê cháu, cháu nó còn nhỏ”. Vậy mà chị ta cũng không tha.
Mỗi lần đưa con lên nội chơi, về nhà là con tôi như phải vía. Nó khóc cả đêm, khóc đến xót cả ruột, mất vài ngày liền như thế. Tôi đến kiệt sức vì con khóc và vì phải bế con, cả đêm chẳng được ngủ. Cả nhà cũng chẳng ai ngủ được yên. Mẹ tôi phải đốt vía cho cháu rồi mà con tôi vẫn không hết khóc. tôi lại chả dám tam su buon với chồng. Có người nói chắc con tôi gặp phải vía nặng quá lên đi chơi về nó mới khóc như thế. Tôi mới nghĩ ra là liệu có phải con tôi bị chị dâu chê bai nhiều quá không. Khổ thân nó mới sinh ra, lọt lòng đã biết cái gì đâu mà xấu với đẹp. Dù có thế nào thì nó cũng là con là cháu mình. Sao cứ phải đem ra so sánh đay nghiến như thế.
Lần sau khi đưa con đến chơi. Hai mẹ con tôi vừa đặt chân đến cửa. Nhìn thấy cháu, chị ta lại tiếp tục: “Ơ con này, mày lại cho nó mặc cả bộ màu đỏ, đi tất xanh thế này! Trông đồng bóng y như con mẹ nó”. Lúc này có cả mẹ chồng tôi ở đó. Sau bao nhiêu thời gian nhịn nhục, tôi dường như không thể kiềm chế được nữa rồi nhưng tôi vẫn cố nhịn. Trước mặt mẹ chồng, tôi không muốn làm to chuyện nên chỉ nói: “Bác đừng chê cháu nữa, cháu mặc xấu thì bác mua tặng cháu bộ quần áo đi. Lần nào lên chơi bác cũng chê cháu, làm cháu về cứ khóc cả đêm, có gì nhà bác cứ tâm sự với nhà em chứ". Tôi chả hiểu đầu óc chị nghĩ gì! Dù sao con tôi cũng là bậc cháu trong nhà, chứ có phải người dưng đâu. Cũng đều là mẹ sao chị không hiểu cho nhau, mà lại có những suy nghĩ và hành động, lời nói nhỏ nhen đến thế! Nhiều lúc cây muốn lặng mà gió chẳng yên. Tôi cũng muốn đốp chát lại cho vơi đi những ấm ức và bức xúc trong lòng. Song suy đi nghĩ lại thì với những người vừa đanh đá, ích kỷ như chị dâu tôi, thì tốt nhất là tránh cho xa, dây dưa nhiều chẳng lẽ rồi tôi cũng phải hạ mình cho bằng chị ta sao?
Xem thêm: >>> những câu chuyện tình yêu gioi tinh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét