Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Tâm sự đầy phiền muộn của chàng trai nghèo yêu xa

Tôi cũng muốn lắm, tôi muốn được bù đắp cho em, tôi cũng muốn kiếm một công việc ổn định ở Hà Nội, nhưng điều kiện không cho phép, mọi thứ đối với tôi thật khó khăn. Chấp nhận trải nghiệm để có những bước đi vững chãi hơn. Và tôi không thể phụ lòng tinhyeugioitinh của bố mẹ mình được.
Sinh ra trong một gia đình bố mẹ thuần nông lại đông con ăn học nhưng từ nhỏ tôi vì quá được cưng chiều nên chưa hiểu hết được ý nghĩa của cuộc sống. Tôi đã bỏ qua mọi lời khuyên của các chị và mẹ mình để rồi giờ đây trong sự hối hả của cuộc sống tôi bỗng giật mình bừng tỉnh. Tôi đã đánh mất nhiều cơ hội trong cuộc đời để thực hiện mơ ước của mình.
Khi các chị ra trường bắt đầu cuộc sống tự lập, đó cũng là lúc tôi cho mình quyền vui chơi, để rồi khi bạn bè nô nức cùng nhau vào đại học, tôi mới nhận ra mình là kẻ trắng tay. Trượt đại học, tôi khiến mẹ mình buồn phiền rất nhiều. Tôi vẫn nhớ rõ lời bố tôi nói khi đó “Bố mẹ nghèo không cho con được những thứ xa xỉ. Cái bố mẹ có chỉ là cho con một cơ hội học hành, cho con kiến thức. Nhưng con đã đánh mất cơ hội đó”.
Để chạy trốn cuộc đời, chạy trốn những lời đàm tiếu của dư luận tôi nộp hồ sơ vào một trường cao đẳng và bắt đầu cuộc hành trình mới.
Khi chới với, tôi đã gặp em. Em xinh đẹp hồn nhiên đúng kiểu con gái tuổi 20. Tôi đã từng tin và hi vọng em sẽ là bến đỗ duy nhất của cuộc đời mình. Nhưng thời gian trôi đi, khi tình yêu giữa hai đứa mình đủ lớn, tôi nhận ra rằng giấc mơ và thực tại quá khác xa nhau.
Nỗi lòng phiền muộn của chàng trai ngheo yêu xa
Tôi ra trường trước em may mắn được vào làm ở một công ty nhà nước, thời gian đầu do cuộc sống vất vả, tôi đã không thể dành cho em được nhiều sự quan tâm như em kỳ vọng. Tôi thường xuyên đi công tác xa, khi thì ở Tây Bắc, khi thì ở miền Nam một tháng trời, còn em ở Hà Nội. Em nói, em nhớ tôi nhiều, em cảm thấy cô đơn, hụt hẫng khi ngày lễ tết nhìn người ta bên nhau, còn em lúc nào cũng chỉ có một mình, không có một ai để tâm sự buồn vui cùng.
Mỗi lúc mở facebook tôi lại thấy những dòng tâm trạng của em. Thấy vẻ mặt ngây ngô đượm buồn của em lòng tôi bỗng thắt lại. Liệu em có hiểu rằng, tôi cũng nhớ em rất nhiểu. Thật lòng, trái tim tôi chỉ hướng về em, dành cho em những tình cảm đẹp nhất.
Tôi cũng muốn lắm, tôi muốn được bù đắp cho em, tôi cũng muốn kiếm một công việc ổn định ở Hà Nội, nhưng điều kiện không cho phép, mọi thứ đối với tôi thật khó khăn. Chấp nhận trải nghiệm để có những bước đi vững chãi hơn. Và tôi không thể phụ lòng tin yêu của bố mẹ mình được.
Em à! Nếu mình thật sự yêu nhau, dành tình cảm cho nhau vẫn có thể chờ nhau phải không em. Tôi từng kể em nghe câu chuyện về dì tôi, dì đã chờ dượng suốt 14 năm. Trong 14 năm đó, dượng đi công tác thường xuyên, nhưng dì vẫn chờ, và rồi những dịp nghỉ lễ, nghỉ tết với dì là những giây phút quý giá nhất. Giờ họ đã có 2 đứa con, một trai, một gái và dượng đã về hưu với đồng lương đủ trang trải cho cuộc sống gia đình.
Chấp nhận hi sinh, chấp nhận đánh đổi để có những giây phút hạnh phúc về sau. Còn khi tuổi trẻ, nếu chúng ta chỉ biết chăm lo,vun vén cho tình cảm cá nhân mà để vuột mất những cơ hội trong cuộc sống theo tôi nghĩ là không nên đúng không? Tôi ổn định, tôi có thể nuôi sống được bản thân mình, đồng nghĩa với việc tôi có thể cho em một cuộc sống hạnh phúc.
Và cũng chỉ khi đó, tôi mới dám nói với em rằng “tôi sẽ là người chồng lý tưởng của em”. Tôi muốn mình có thể tự lo lắng, bao bọc cho em trong cuộc đời này. Vì thế, mong em hãy hiểu cho tôi em nhé!
Tôi yêu em chân thành, em là người đầu tiên đến trong cuộc đời tôi. Tôi trân trọng điều đó, và chỉ mong sao em hiểu rằng tình yêu nhiều lúc đó là sự chấp nhận, cố gắng từng ngày. Hãy tạo cho nhau những bước đi đầu tiên vững chãi để sau này đỡ phải hụt hẫng phải không em?
Nhiều khi em nói với tôi rằng “Anh không còn lãng mạn, anh không yêu em như ngày xưa”. Em à! Ngày xưa khi còn đi học, mọi thứ tôi có được, đồng tiền tôi chi tiêu đều là của bố mẹ. Tuy không mua được cho em nhiều thứ em thích, nhưng tôi vẫn có thể dành cho em tất cả thời gian tôi có. Còn giờ đây, tôi phải tự mình bươn chải, tự mình mưu sinh, tôi không thể dành nhiều thời gian cho em được nữa. Nhưng chắc chắn một điều rằng, tôi rất yêu thương em, và muốn lo lắng cho em.
Có những lúc em hờn dỗi, ghen tuông… chúng mình cãi vã, tôi thật sự rất khổ tâm, tôi chỉ mong sao em hiểu được lòng tôi. Nếu em thật sự muốn chia tay, tôi đồng ý để em ra đi. Và chúng mình sẽ chấm dứt quãng thời gian yêu nhau trước đó. Em ra đi, còn tôi sẽ ở lại và tôi mong em hãy nhớ một điều rằng tôi vẫn rất yêu em. Khi nào em cảm thấy mệt mỏi, em hãy quay về nơi mình đã từng chia tay nhau.
Em sẽ hiểu rằng khi em quay lưng bước đi, tôi chưa hề bước tiếp bởi tôi vẫn muốn em quay về. Tôi vẫn đứng lại đó chờ em, trông theo em và mong rằng “em sẽ luôn hạnh phúc”.
Xem thêm: >>> tam su chuyen ngoai tinh

Related Posts:

  • Mình tôi lặng lẽ yêu em Hình như mọi chuyện nó cứ êm đềm quá, phẳng lặng quá. Nó không hề hợp với tính cách của tôi và em. Quả đúng như vậy, tôi đã mất em, để em cảm thấy tôi không còn thú vị nữa, không còn cháy như ngày đầu. Để rồi ngày em nói em … Read More
  • Phản bội tình em khiến em lên chùa đi tu Cô ấy càng gây cho tôi hứng thú bao nhiêu thì tôi càng tò mò bấy nhiêu. Khi cả hai chúng tôi yêu nhau được hai tháng thì chuyện đó đã xảy ra. Nhưng đó là vì tôi ép cô ấy trong lần cô ấy đến phòng tôi chơi chứ không tự nguyện… Read More
  • Vợ chồng tan đàn xẻ nghé vì chồng ham chơi Tôi đoán anh đã đánh bạc thua lỗ, giờ cần đến tiền để đổ vào canh bạc thôi nên tôi nhất quyết không đưa, không nghe lời anh làm anh nổi cáu. Vì chuyện này mà chồng tát tôi. Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, hiện đang nuôi … Read More
  • Không chịu nổi lương có 8 triệu/tháng của chồng Chồng bảo 1 triệu mỗi tháng chi tiêu như thế không đủ. Anh ấy biết thế sao không tự đổi việc, làm thêm hay làm cách gì đó tiến thân hơn đi? Nhiều khi bực quá mình mới nói “Thôi bây giờ em đưa anh mỗi tháng 7 triệu, anh tự th… Read More
  • Tiễn em lên xe hòa mà lòng đau như cắt... Còn tôi đau khổ tột cùng cho dù chúng tôi đã chia tay và không liên lạc được một năm rồi. Tôi đau khổ vô cùng khi thấy những hình ảnh đó. Đám cưới gần hai tháng tôi mới hay tin, hình ảnh em chưa phai nhòa mà em đã lên xe hoa… Read More

0 nhận xét:

Đăng nhận xét