Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

Tình yêu của anh thô ráp nhưng đẹp đến lạ thường

Còn tôi, đôi khi vẫn cảm thấy chông chênh bởi thứ cảm xúc của mình. Tôi không muốn anh phải chịu thiệt thòi khi đến với tôi. Tôi hay nói rằng không tin anh nhưng thực chất người tôi không tin lại chính là bản thân mình. Tôi lo sợ không có nhiều thời gian dành cho anh. Lo sợ không thể làm một người vợ đảm trong khi công việc thường xuyên phải đi xa.

Món quà đầu tiên anh tặng cũng xấu xí và nhàu nhĩ nhưng tôi cảm nhận được nó rất thật, quan trọng là nó được làm từ chính đôi tay của anh. Anh là người dan ong khá chân thật và ấm áp. Anh là một kỹ sư điện, còn tôi lại là một biên tập viên, hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật, truyền hình. Hai con người với hai tính cách đối lập nhau, tính chất công việc cũng khác nhau, tưởng rằng rất khó để hòa hợp nhưng không. Chúng tôi hoàn toàn quên mất điều đó và chỉ biết yêu thương nhau nhiều hơn mỗi ngày.

Trước khi yêu nhau chúng tôi đã may mắn được trải qua giai đoạn mang tên tình bạn đẹp đúng nghĩa. Anh quan tâm tôi từ những điều đơn giản nhất, không cần phải nói ra anh cũng biết tôi thích gì và không thích gì. Nhiều lần anh khiến tôi không khỏi bất ngờ bởi những hành động vô tình của mình dành cho tôi. Anh là người đầu tiên quan tâm đến bữa ăn, giấc ngủ và sức khỏe của tôi. Mặc trời mưa gió anh vẫn bất chấp chạy đến khi tôi giận dỗi và lúc ốm đau. Anh chịu đựng cái tính ngang bướng lúc như bà già lúc lại như đứa trẻ con của tôi. Anh luôn nhường nhịn, không bao giờ để tôi phải tức giận. Anh nói chỉ muốn nhìn thấy tôi cười.


Anh lắng nghe mọi tâm sự từ quá khứ đến hiện tại của tôi, lắng nghe những giọt nước mắt của tôi. Anh tự nhận lấy trách nhiệm sẽ nắm tay tôi đi đến cuối con đường và sẽ là người bảo vệ tôi trong cuộc sống này. Anh từ chối việc bố mẹ muốn anh về quê làm việc chỉ là để được ở gần tôi, nhìn thấy tôi sau mỗi ngày làm việc mệt mỏi. Anh nói không muốn xa tôi và quan trọng là rất tin tưởng ở tôi.

Còn tôi, đôi khi vẫn cảm thấy chông chênh bởi thứ cảm xúc của mình. Tôi không muốn anh phải chịu thiệt thòi khi đến với tôi. Tôi hay nói rằng không tin anh nhưng thực chất người tôi không tin lại chính là bản thân mình. Tôi lo sợ không có nhiều thời gian dành cho anh. Lo sợ không thể làm một người vợ đảm trong khi công việc thường xuyên phải đi xa.

Chúng tôi đã lên kế hoạch hoàn hảo cho một chuyến đi chơi vào hai ngày cuối tuần, anh vô cùng hào hứng vì đây là lần đầu tiên chúng tôi đi chơi cùng nhau. Anh đã từ bỏ tất cả những bộn bề của ngày hôm đó để dành thời gian cho chuyến đi của hai đứa. Vậy mà tôi lại có lịch đi công tác đột xuất, tôi không từ bỏ công việc được như anh. Tôi thà từ chối chuyến đi còn hơn là bỏ bê công việc.

Tôi nhận thấy có chút buồn bã trong đôi mắt anh, cũng thấy nhói đau khi anh nói “Rồi anh cũng phải tập quen dần với điều đó thôi mà”. Có khi nào tôi đã quá ưu ái công việc mà quên mất anh cũng là người quan trọng đối với mình?

Tôi thường trách anh không biết lãng mạn nhưng tôi lại quên mất rằng anh là dân kỹ thuật chứ không phải dân làm nghệ thuật như mình.Bù lại anh lại rất chung thuỷu và biết yêu thương, anh không có tính lăng nhăng hay ngoại tình. Mọi thứ anh dành cho tôi đều thô ráp như chính con người anh vậy. Ngay cả món quà đầu tiên anh tặng tôi cũng vô cùng xấu xí và nhàu nhĩ nhưng tôi lại cảm nhận được nó rất thật và quan trọng là nó được làm từ chính đôi tay của anh chứ không phải được mua bằng tiền.

Chúng tôi có thể bên nhau cả ngày không biết chán, ngay cả khi không có gì để nói chúng tôi lại gây chuyện để cãi nhau cho “vui”. Tôi thích cái cách anh ngồi tập trung ánh mắt quan sát mọi hành động của tôi khi nấu ăn hoặc làm gì đó và quay lại hai đứa cùng mỉm cười với nhau.

Hạnh phúc đôi khi đến từ những điều đơn giản nhất và những khoảnh khắc giản dị đến vô thường ấy. Nếu gặp đúng người, đúng thời điểm thì có nghĩa là chúng ta đã chạm tới hạnh phúc. Sự khác biệt sẽ giúp chúng ta hiểu và học cách biết yêu thương một người là như thế nào. Mỗi ngày hãy dành cho nhau một chút quan tâm, lo lắng, một chút hiểu nhau… như vậy cũng đủ làm cho đối phương ấm lòng.

Cảm ơn anh đã đến và ở lại bên em. Chúng ta sẽ cùng nắm chặt tay nhau đi về phía cuối con đường anh nhé.

Tâm/Vnexpress



Related Posts:

  • Cuộc tình 10 năm chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn Giữa chúng tôi chỉ có tình yêu sâu sắc từ sự rung động tâm hồn, cảm xúc, suy nghĩ, tôi nâng niu, trân trọng nàng như vật báu, tôn thờ không dám động chạm bởi nàng là một phụ nữ đoan trang, trong sáng không tì vết. Chúng tôi … Read More
  • Lời hứa thủy chung Bữa tối. tr0ng 1 quán cafe . khá sang trọng Tôi 1 và cô gái ngồi đối diện tâm sự với nhau. - Cô gái đang cầm 1 ly rượu... có vẽ cô hơi say...tôi ngĩ thế- cô đã qua bắt truyện với tôi.................. và chúng… Read More
  • Chúng tôi đã đi quá giới hạn nhưng cô ấy vẫn không muốn cưới Mỗi lần tôi nói dến chuyện đám cưới là cô ấy lại giãy nảy lên, cô ấy nói chỉ muốn yêu như thế này chứ không muốn cưới. Ngay cả khi tôi và cô ấy đã đi quá giới hạn của tình yêu, vậy mà cô ấy cũng chẳng coi đó là chuyện quan t… Read More
  • Anh ơi còn nhớ chuyện ngày qua... Tình yêu nồng nặc mùi sơn, khi yêu thấy nó thơm và nghiện ngập, dựa vào nó thấy an lòng vững chãi, chỉ nhìn phía trước mà ước mơ mà khao khát vẽ vời. Khi tỉnh mới biết sơn có độc và có dư chấn ngây ngất dài lâu, đưa tay lên … Read More
  • Phải làm sao khi nhà người yêu vẫn ghét tôi Tôi cũng yêu em lắm nhưng chẳng hiểu sao mẹ và chị gái em luôn có ác cảm với tôi, nhiều lúc họ chửi rủa tôi mặc dù tôi đâu có lỗi nhưng em lại không bênh vực tôi một chút nào, em là người đứng giữa và cái khó là em cũng là n… Read More

0 nhận xét:

Đăng nhận xét