• This is Slide 1 Title

    This is slide 1 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

  • This is Slide 2 Title

    This is slide 2 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

  • This is Slide 3 Title

    This is slide 3 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Vợ chồng tan đàn xẻ nghé vì chồng ham chơi

Tôi đoán anh đã đánh bạc thua lỗ, giờ cần đến tiền để đổ vào canh bạc thôi nên tôi nhất quyết không đưa, không nghe lời anh làm anh nổi cáu. Vì chuyện này mà chồng tát tôi.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, hiện đang nuôi một con gái nhỏ lên 4 tuổi. Trước khi làm đám cưới chúng tôi có quãng thời gian yêu nhau hơn một năm. Trong suốt thời gian tìm hiểu chúng tôi luôn vui vẻ, không có xích mích, cãi vã gì nhau hết, vợ chồng luôn biết cùng nhau sẽ chia tâm sự với nhau. 
Gia đình tôi khá giả nên trước khi về nhà chồng bố mẹ cũng cho vợ chồng tôi một ít tiền làm của hồi môn. Với mong muốn vợ chồng biết cách làm ăn, chi tiêu hợp lý để những đồng tiền đó có thể nảy nở, sinh sôi.
Sau đám cưới, vợ chồng vẫn thương yêu nhau vô cùng. Hạnh phúc được nhân lên gấp bội khi đứa con nhỏ của tôi chào đời. Anh là người chồng có tránh nhiệm nên ngoài thời gian ở cơ quan anh lại tìm những công việc làm thêm kiếm tiền mua cho con hộp sữa.
Vì vậy nên lương nhân viên có hơi thấp một chút nhưng vợ chồng cũng tự xoay sở được. Suy thoái kinh tế khiến cho những công việc ngoài giờ của anh dần mất đi. Trong khi nơi làm việc của vợ chồng tôi làm ăn khó khăn nên cũng thắt chặt chi tiêu.
Hai năm nay lương không được tăng, thêm vào đó các khoản công tác phí trước kia cũng cắt giảm bớt. Thu nhập giảm mà chi tiêu giờ lại tăng, ngoài ăn uống, sinh hoạt cá nhân, vợ chồng còn phải cho con cái gửi trẻ, học hành…
Túng thiếu nên chồng tôi bàn đem cuốn sổ tiết kiệm được mấy năm qua làm vốn kinh doanh. Do không có kinh nghiệm tiền bao nhiêu đổ vào hàng hoá hết. Hàng ế ẩm nên chuyện buôn bán của chồng có nguy cơ thua lỗ. Tháo vốn trả hết nợ nần nhưng sau thất bại chồng trở nên chán nản.
Anh thường dành thời gian cho việc vui chơi, tụ tập với bạn bè, đàn đúm chém gió những chuyện không đâu. Nhàn cư vi bất thiện, gần đây tôi còn thấy anh hay sa đà vào các cuộc nhậu thâu đêm, tối ngày với những thành phần bất hảo trong xã hội.
Người ta nói “gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Nhóm người đó không tốt đẹp gì họ là những người cho vay nặng lãi, nghe nói thường xuyên tụ tập ăn uống, bài bạc sát phạt lẫn nhau.
Thấy vậy tôi đã tìm mọi cách khuyên can chồng không giao lưu với họ nữa. Thế nhưng chồng tôi còn vằn mắt quát mắng nói tôi dạy đời anh. Thậm chí anh còn định cho tôi cái tát vì dám can thiệp vào “khoảng trời riêng” của anh.
Chả làm được việc gì kiếm thêm tiền phụ vợ nuôi con vậy mà mấy ngày gần đây chồng còn nói cần tiền làm ăn, nên bảo tôi đem bán của hồi môn cho anh làm vốn. Tôi hỏi làm việc gì thì anh không nói.
Tôi đoán anh đã đánh bạc thua lỗ, giờ cần đến tiền để đổ vào canh bạc thôi nên tôi nhất quyết không đưa, không nghe lời anh làm anh nổi cáu. Vì chuyện này mà chồng tát tôi. cái tát anh dành cho tôi không đau nhưng khiến tình cảm trong tôi rạn nứt, bao tam su buon lại thi nhau dồn nén. 
Tôi không ngờ tiền bạc lại khiến anh thay đổi nhanh đến vậy! Tôi phải làm gì để kéo chồng về với thực tại? Cứ như thế này thì chẳng mấy mà tôi mất chồng thôi.
Hường

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

Ý tưởng kinh doanh hay ho cho mùa hè này

Xã hội ngày càn phát triển, con người tham gia rất nhiều hoạt động, áp lực càng ngày càng có ít thời gian thư dãn, nghỉ ngơi như vậy một cửa hàng kem tươi có thể đáp ứng được nhu cầu hàng ngày trong những bộn bề cuộc sống. Do đó nhu cầu cần có một cửa hàng kem tươi ngon, độc đáo, giá cả hợp lý và trang trí  đẹp là cần thiết.
Nếu bạn là người yêu thích kinh doanh và có y tuong kinh doanh  trong mùa hè này, hãy nhanh tay thực hiện ý tưởng của mình nhé. 
Đồ bơi
Mùa hè đến thởi tiết nắng nóng, nhu cầu đi công viên nước, bể bơi hay biển sẽ tăng lên nhanh chóng kéo theo nhu cầu mua sắm đồ bơi của chị em phụ nữ cũng tăng cao. Với giá dao động trong khoảng 150.000 -300.000 một bộ, kiểu dáng đa dạng, màu sắc tươi tắn trẻ trung, đây là mặt hàng có khả năng đem lại lợi nhuận khá nhiều nếu bạn nắm bắt được xu hướng và biết cách tư vấn cho khách hàng.
Đệm nước
Tận dụng lợi thế thời tiết nóng bức ở đất nước nhiệt đới này đệm nước cũng là một sản phẩm lên ngôi. Đây là mặt hàng được tìm mua liên tục mỗi khi mùa nắng nóng đến, tùy từng loại đệm nước có xuất xứ khác nhau mà có mức giá khác nhau . Hiện nay, loại đệm nước được mua nhiều nhất là loại có xuất xứ tại Đài Loan với giá trong khoảng từ 100.000 đến 200.000 đồng. Đệm nước là mặt hàng bán theo mùa, do đó bạn nên cân nhắc về số lượng và chất lượng khi nhập loại hàng này về bán.
Mỹ phẩm dưỡng da và các sản phẩm chóng nóng chống nắng
Vì thời tiết khô nóng và nắng gắt nên các sản phẩm dưỡng da, chống nắng là sản phẩm được các chị em phụ nữ quan tâm nhiều hơn bao giờ hết. “Bạn cần có một chút kiến thức về các loại da và mức độ phù hợp của mỗi loại sản phẩm cho từng loại da cùng với các sản phẩm chất lượng, bạn sẽ tạo nên một nguồn thu nhập đều đặn cho mình trong mùa nắng nóng rồi đấy”, một bạn gái tâm sự.
Bên cạnh mỹ phẩm, các sản phẩm chống nắng như váy, áo, nón chống nắng cũng là mặt hàng bán chạy. Với mức giá hợp lý từ 60.000 – 70.000 một chiếc váy chống nắng, 40.000 – 50.000 đồng mũ đội trùm kín mặt, bạn sẽ nhanh chóng bán được hàng và kiếm lời dễ dàng.
Quạt đá mini
Mùa hè nắng nóng nhưng họ vẫn không thể dừng những công việc hàng ngày, thường xuyên đi ra ngoài, đi dạo công viên, nhưng khi mất điện đó là những nguyên nhân dẫ đến quạt mini là sản phẩm đáng kinh doanh trong mùa hè nóng nực.
Nổi lên rầm rộ trong mùa hè này chính là quạt đá mini chạy bằng pin. Với kích thích nhỏ gọn, dễ dàng sử dụng, quạt đá mini lại còn có một mức giá không thể hợp lý hơn dao động trong khoảng 100.000 – 200.000 đồng. Quạt đá mini được lùng mua ráo riết và luôn trong tình trạng cháy hàng.
Kinh doanh thời trang
Kinh doanh thời trang thì không mùa nào thiếu mùa đông cũng như mùa hè mỗi mùa một thời trang riêng người kinh doanh cần nắm bắt được thị yếu của khách hàng để đáp ứng nhu cầu. Mùa hè thời tiết nóng nực các bạn nữ sẽ thích những bộ vãi lanh mát lạnh hoặc diện những bộ váy dạo phố. Những chiếc quần ngắn cũng là nhu cầu lớn của các bạn nữa ngày hè
Nước giải khát
Đi cùng với chất lượng cuộc sống được nâng cao, nhu cầu của người tiêu dùng cũng ngày càng đa dạng và có những đòi khỏi rất khắt khe về chất lượng sản phẩm và dịch vụ. Nhu cầu về nước giải khát cũng nằm trong số đó, vì vậy mà rất nhiều cửa hàng bán nước giải khát đã được mở ra để phục vụ người tiêu dùng. 
Quán kem tươi
Một sản phẩm không thể thiếu trong ngành giải khát đó là kem tươi. Kem tươi với nhiều hương vị khác nhau là nhu cầu thiết yếu của giời trẻ hiện nay. Cửa hàng kem tươi không những đáp ững nhu cầu của khách hàng đặc biệt là giới trẻ, bắt nhịp cuộc sống mà còn góp phần cho sự phát triển kinh tế xã hội . Xã hội ngày càn phát triển, con người tham gia rất nhiều hoạt động, áp lực càng ngày càng có ít thời gian thư dãn, nghỉ ngơi như vậy một cửa hàng kem tươi có thể đáp ứng được nhu cầu hàng ngày trong những bộn bề cuộc sống. Do đó nhu cầu cần có một cửa hàng kem tươi ngon, độc đáo, giá cả hợp lý và trang trí  đẹp là cần thiết.
Trên đây là một số kỹ năng kinh nghiệm mà chúng tôi chia sẽ và tâm sự mong sẽ giúp ích phần nào cho ý tưởng của các bạn nhé.
Theo SAPO

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Đôi khi ta cần một mối quan hệ rõ ràng

Đôi khi ta cần một mối quan hệ rõ ràng và đôi khi lại chỉ cần một mối quan hệ thế này thôi. Đó là mối quan hệ không tên, không danh phận nhưng như vậy lại khiến người ta có cảm giác an toàn. Đến được thì đi cũng được, chỉ sợ khi nói thành lời rồi sẽ không bao giờ có được cái cảm giác đó nữa.
Trong cuộc đời mỗi người chắc có lẽ đều có một mối quan hệ không thể gọi thành tên, mối quan hệ khiến bạn từng hy vọng, nhưng rồi lại thờ ơ, không tiến cũng không lùi, cứ mãi ở nguyên một chỗ rồi biến mất.
Mối quan hệ mập mờ là so với bạn thân thì tốt hơn một chút, nhưng so với người yêu lại ít hơn một chút. Bình thường tưởng như không quan tâm nhưng thỉnh thoảng bạn lại vào facebook người ấy xem có gì mới lạ không, đặc biệt chú ý những dòng chữ người ấy viết có dành cho mình hay ám chỉ đến mình không.
Mối quan hệ mập mờ này đôi khi cũng thoải mái lắm, không ràng buộc, không hứa hẹn, không nhất thiết phải dành nhiều thời gian cho nhau. Khi muốn có người trò chuyện thì hàn huyên tâm sự, khi muốn có người đi dạo phố vào cuối tuần thì í ới, nhưng có khi cả tháng không liên lạc với nhau.  

        
Mập mờ chính là có cảm giác, nhưng loại cảm giác này không nhiều đến mức làm động lực cho cả hai tiến đến, phát triển thành mối quan hệ chính thức. Mối quan hệ không thể gọi thành tên này nhiều khi thật dễ chịu nhưng đôi lúc lại vô cùng tủi thân. Chính vì chúng ta mập mờ, cho nên chúng ta không là gì với đối phương, không được phép hờn giận, không được quyền ghen tuông, không được đòi hỏi, không có cớ để nũng nịu, dỗ dành.
Lúc cô đơn thì người này tìm đến người kia, quan hệ dựa trên nền tảng cần một người làm chỗ dựa, cần một người để chia sẻ, cần một người để làm bờ vai khi bản thân yếu đuối và và là nơi cho mình sẽ chia những tam su buon.
Đôi khi ta cần một mối quan hệ rõ ràng và đôi khi lại chỉ cần một mối quan hệ thế này thôi. Đó là mối quan hệ không tên, không danh phận nhưng như vậy lại khiến người ta có cảm giác an toàn. Đến được thì đi cũng được, chỉ sợ khi nói thành lời rồi sẽ không bao giờ có được cái cảm giác đó nữa.
Một mối quan hệ mập mờ chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian nhất định. Khoảng cách từ công việc, khoảng cách từ những mối quan hệ khác, khoảng cách của các mối bận tâm… sẽ khiến cho hai người dần dần xa nhau một cách nhẹ nhàng. Thi thoảng nhắn đôi ba tin nhắn hỏi thăm, còn gặp gỡ lại vô cùng ít.
Chỉ đến khi người kia tìm được một nửa của họ rồi tự dưng lại thấy tim mình hẫng đi một nhịp. Thế nhưng cách tốt nhất để bảo vệ trái tim mình là buông bỏ.
Cuộc đời này cần những mối quan hệ không gọi thành tên, tốt hơn bạn thân, ít hơn tình yêu nhưng cuối cùng chúng ta vẫn phải tìm cho bản thân một tình yêu đích thực.
Không ai sống mãi trong muôn ngàn ý nghĩ khiến đầu óc của mình không thể thảnh thơi. Cũng không ai sống mãi trong một mối quan hệ mà mình không chắc chắn một điều gì cả, lúc nào cũng thấy bâng quơ, lúc nào cũng thấy lênh đênh.
Nếu bạn gặp ai đó một lần, người ấy cho bạn những cảm giác thế này, thì không cần phải cố gắng thoát ra. Rồi đến một lúc nào đó, trái tim sẽ tự bình lặng mà biết mình phải dừng lại…
Theo tamsubuon 

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Nhà chồng thay đổi khi chồng tôi ra đi...

Từ bệnh viện về sau sinh, tôi lại rơi vào bi kịch khác. Chồng tôi vì ăn chơi nên làm thất thoát một số tiền lớn trong ngân quỹ của chuỗi công ty anh quản lý. Thế là ngôi nhà tôi ở phải bán gấp trả nợ. Đau lòng hơn là anh bán nhà mà chẳng báo tôi một tiếng. 
Khi tôi sinh đứa con trai thứ 2, nhiều người đã chép miệng, tỏ vẻ tiếc thay cho tôi. Họ nói rằng, phải chi tôi sinh một cô công chúa thì hay biết mấy, nếp tẻ đủ cả, chứ hai thằng con trai mà lại không có cha bên cạnh, e rằng sau này khó dạy. Nghe xong tôi chỉ cười  “Thà sinh con trai, sau này dễ dạy hay không là do mình, chứ sinh con gái, thiệt thòi đủ đường, lại thấy khổ thân thêm cho nó mà thôi”.
Ba mẹ tôi li hôn khi tôi mới tròn 3 tuổi. Suốt trong quãng đời trẻ thơ của tôi là những lời xấu xa mà mẹ tôi dành cho một người đàn ông tham vàng bỏ ngãi, hám tiền mà bỏ rơi 2 mẹ con để đến với một người đàn bà khác giàu có nhưng xấu xí hơn mẹ gấp mấy lần. Mẹ tôi đâm hận đàn ông nên không đi thêm bước nữa, ở vậy nuôi con.
Nhưng chẳng hiểu sao, tôi lại trở thành cái gai trong mắt bà. Bà nhiếc mắng, đánh đập tôi mỗi khi không vừa ý. Mỗi lần như thế, bà đều chửi: “Mày cũng như ba mày thôi. Tao nuôi mày cho lớn, cho khôn rồi mày cũng bỏ tao mà đi thôi. Rau nào sâu ấy, máu nào thịt đó mà. Sao số tôi khổ thế hả trời?”. Những khi ấy, tôi nghe mà thấy xót xa, cay đắng trong lòng. phải chăng bà ấy bị áp lực dồn nén bởi phải mang bao tam su buon.  
Lớn hơn một chút, ở cái tuổi biết yêu đương, mẹ tôi cấm tôi gặp gỡ và làm quen với bất cứ ai. Bà gieo vào đầu tôi suy nghĩ mọi đàn ông, con trai trên thế gian này rồi cũng xấu xa như nhau mà thôi, chẳng có ai đáng để trao trọn con tim. Bà còn dặn nếu yêu hãy lựa người giàu mà yêu, đừng chọn kẻ nghèo. Bởi một khi họ đã thấy sự giàu sang nó có ma lực mạnh thế nào thì họ cũng rời bỏ mái ấm rách nát của mình mà thôi. Bà nói đàn ông tất cả đều không chung tình. Bởi bà đã từng trải qua rồi, đau khổ rồi và bà không muốn con gái mình phải khổ. Tôi đã nghe mà nhớ mãi những lời tâm sự.
Thế rồi với vẻ ngoài xinh đẹp giống mẹ, tôi nhanh chóng lọt vào mắt xanh một thiếu gia giàu có nổi tiếng ở thành phố. Cuộc đời tôi và cả mẹ đều thay đổi. Thiếu gia đó không tiếc tiền đầu tư cho công cuộc chinh phục trái tim tôi. Anh mua xe, mua nhà cho mẹ con tôi, kiếm cho tôi một công việc có địa vị hơn. Rồi tôi mang thai và anh trở thành chồng tôi. Chúng tôi chính thức tổ chức một đám cưới hoàng tráng.
Nhưng khi đã có tôi trong tay, chồng giàu có của tôi mới lộ bộ mặt thật của mình. Hắn chê tôi mang thai xấu xí nên cặp hết cô này tới cô khác, tiền cũng không đưa tôi một đồng nào nữa. Bụng bầu vượt mặt tôi vẫn phải đi làm như bình thường. Cũng may, công việc cũng cho tôi thu nhập khá. Nhưng tôi cô đơn trong chính căn nhà giàu có bề thế. Bởi ba mẹ chồng vốn ác cảm với cô con dâu mà họ cho rằng cưới con trai họ chỉ vì tiền nên cũng chẳng bênh vực tôi lấy một câu cho phải phép. Hơn nữa, họ cũng bận kinh doanh lu bù, chẳng san thăm hỏi con dâu bao giờ.
Ngày tôi sinh con và ẵm con trai trên tay, tôi mừng mừng tủi tủi. Tôi mừng phát óc vì con không phải là con gái. Bởi tôi sợ nếu con là con gái, con sẽ khổ giống mẹ. Tủi vì ngày tôi sinh, nhà nội không có lấy một ai, kể cả chồng mình. Bên tôi chỉ có những ô sin nhà chồng cử đến chăm sóc và mẹ tôi ở bên. Lúc này tôi mới nhận thấy vẻ mặt già nua, đáng thương của mẹ mình. Tôi cũng thấy lời bà nói đúng 100%: phụ nữ đúng là rất thiệt thòi.
Từ bệnh viện về sau sinh, tôi lại rơi vào bi kịch khác. Chồng tôi vì ăn chơi nên làm thất thoát một số tiền lớn trong ngân quỹ của chuỗi công ty anh quản lý. Thế là ngôi nhà tôi ở phải bán gấp trả nợ. Đau lòng hơn là anh bán nhà mà chẳng báo tôi một tiếng. 
Ngày người ta đến lấy nhà, tôi còn sốc lên sốc xuống. Chồng tôi thì đã đi đâu từ sáng nên gọi cho chồng không được, tôi ôm con đến nhà nội tìm chồng thì nhận được câu trả lời là không biết. Rồi bố mẹ chồng lại chửi rủa bảo cho đáng đời đứa con dâu yêu con trai họ vì tiền. Tôi thanh minh lại thì họ đuổi tôi ra khỏi nhà vì "Mày có xứng đáng với con tao đâu mà dám nhảy vào miệng chúng tao cướp lời. Tao không bằng vai phải lứa với mày nhé. Cút ra khỏi nhà tao ngay".
Ôm con bé bỏng ra khỏi nhà chồng mà nước mắt tôi chảy dài. Chưa bao giờ tôi nghĩ, có ngày mẹ con tôi lâm vào bước đường cùng như thế này. Mẹ con tôi phải tạm về nhà ngoại. Suốt một thời gian, chồng tôi cũng chẳng o ê đến 2 mẹ con tôi. Tôi gọi điện, nhắn tin anh cũng không trả lời.
Ngày tôi định đưa đơn li hôn thì chồng lại lù đù đến tìm. Anh xin lỗi tôi, mong tôi hãy bỏ qua cùng nhau xây dựng lại gia đình. Nhìn con trai bé bỏng ngủ trên nôi, lòng tôi đau thắt. Tôi đồng ý bởi không muốn con trai lại giống mình.
Vợ chồng ở thêm với nhau được một năm thì tôi lại có bầu. Chồng tôi sau cú vấp ngã cũng trưởng thành hơn và biết chăm lo cho hạnh phúc gia đình hơn. Chúng tôi sống trong 1 căn nhà chung cư nhỏ hơn nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Đi làm được bao nhiêu tiền đều đưa hết cho vợ. Đó là quãng thời gian tôi hạnh phúc nhất, ngôi nhà nhỏ của mẹ tôi ngày nào cũng tràn ngập tiếng cười dù bố mẹ chồng cũng chưa một lần qua thăm con, thăm cháu. Họ coi như chúng tôi không có mặt trên cõi đời này.
Nhưng hạnh phúc dường như thường ngắn chẳng tày gang khi một ngày đang đợi cơm chồng thì tôi nhận tin chồng bị tai nạn trên đường khi đang đi làm về. Vội vã gửi con và đến thẳng bệnh viện, tôi thấy anh được người ta chuyển ra trên băng ca trắng xóa. Quá bàng hoàng, tôi ngất đi chẳng biết gì. Đến khi tỉnh lại thì chồng tôi đã được đưa về nhà làm tang lễ. Tôi đã khóc như mưa khi chồng tôi không còn trên đời. Càng đau đớn hơn khi nhà chồng cứ đưa tay chỉ trỏ vào mặt tôi chửi tôi là người vợ sát chồng, làm hại chồng.
Chồng mất, đau đớn đến muốn chết đi nhưng tôi vẫn phải cố sống tốt. Bởi sau đám tang chồng được vài ngày thì tôi cũng sinh con. Chắc do cú sốc tâm lý nên con tôi chào đời sớm trước 3 tuần. Vì sinh thiếu tháng nên thằng bé nằm lồng kính tới gần một tuần. Ẵm con trai trên tay mà tôi càng thấm thía nỗi khổ của kiếp đàn bà. Hai lần sinh con, hai lần tôi không có chồng bên cạnh. Nhưng lần thứ hai này tôi may mắn hơn, bởi bên cạnh vẫn có mẹ và đứa con trai lớn.
Và lần này, niềm hạnh phúc tưởng chừng như không thể của tôi là ông bà nội của 2 cháu cũng đến. Chẳng hiểu sao, họ lại đối đãi với tôi tốt hơn xưa rất nhiều. Họ cầm tay tôi nghẹn ngào bảo mẹ con tôi hãy về ở với họ. Họ cũng nói xin lỗi vì thời gian qua họ đã quá cố chấp. Họ bảo, họ đã mất đứa con trai duy nhất thì không thể mất đứa con dâu và hai đứa cháu nữa. 
Bao cay đắng, tủi thân lại ùa đến trong tôi. Tôi rối bời không biết nên làm thế nào vì có thời gian dài tôi đã từng rất hận nhà chồng giàu có của mình. Nếu khi đó, họ cưu mang chúng tôi thì có thể tôi đã không mất chồng, con tôi không mất cha phải không? Tôi dự định sẽ không bao giờ về lại ngôi nhà ấy dù cho họ có cầu cạnh tôi thế nào?
Theo tri thức trẻ

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

Mách nhỏ ý tưởng kinh doanh khách sạn hốt bạc

Một căn phòng lãng mạn đầy đủ tiện nghi, ánh sáng tran hòa, yên tĩnh trang trí đẹp mặt là sự lựa chọn của nhiều khách hàng. Một căn phòng lãng mạn cho hai người trong một ngôi nhà cổ kính với những món đồ cổ lên nước sáng bóng, những bộ đồ gốm sứ tinh khiết và những vật dụng nạm bạc lấp lánh. Một ngọn lửa reo tí tách trong lò sưởi, mùi thơm nồng nàn quyến rũ của cà phê và bánh mỳ nướng bơ từ nhà bếp lan toả trong không khí. Đó là hình dung của hầu hết mọi người khi họ nghĩ đến một B&B và thực tế cũng đúng như thế.
Những người đi du lịch, đi công tác, hoặc muốn có một không gian riêng họ thường tìm đến những nhà nghỉ/ khách sạn. Hiện nay đã có rất nhiều nhà nghỉ/khách sạn mọc lên song vẫn chưa đáp ứng được nhu cầu ngày càng tăng khi xã hội ngày càng phát triển. 
Vậy B&B là gì? Nói một cách nôm na thì B&B là sự kết hợp giữa khái niệm khách sạn và một tư gia. Một B&B thường chỉ có 4-10 phòng so với 50-100 phòng của một khách sạn tiêu biểu. Chủ của B&B sẽ ở tại B&B luôn và cư xử với người ở trọ thân tình như người nhà chứ không phải như khách qua đường. Tuy nhiên, B&B có những cách chăm chút khách trọ mà những khách sạn hạng sang mới có như hoa quả, bánh trái, sô cô la trong phòng, giỏ đồ tắm cho bồn Jacuzzi,…
Và như đã nói ở trên, B&B thường có bữa sáng kèm trong tiền phòng do chính người của B&B nấu và được phục vụ ở phòng ăn chung hay tại phòng của khách. Đồ uống có thể là trà đá hoặc nước chanh vào mùa hè, cà phê/ca cao và bánh bích quy vào mùa đông. Chính sự kết hợp hoàn hảo giữa khái niệm khách sạn và tư gia mà B&B ngày càng trở nên phổ biến.

Tỷ lệ lợi nhuận

Dù bạn muốn mở B&B để thoát khỏi vòng quay luẩn quẩn của cuộc sống, để có thêm thu nhập, để tranh thủ ngôi nhà rộng rãi của mình, hay để thoả khát khao được làm ông chủ/bà chủ thì có một điều bạn luôn muốn biết, đó là tỷ lệ lợi nhuận/thua lỗ khi làm B&B và mức thu nhập có thể kỳ vọng đạt được.
Có nhiều thứ ảnh hưởng đến doanh thu dự kiến của bạn, như số phòng, địa điểm, thâm niên hoạt động, cách bạn quảng bá cho B&B, mức độ chăm chỉ của bạn.
Tuy nhiên, bạn nên nhớ rằng B&B không phải là một ngành có thu nhập cao. Nancy Sandstrom, trước là một giảng viên về kinh doanh B&B còn nay là một chủ nhà trọ có 6 năm thâm niên, tâm sự chia sẽ: “Đây không phải là công việc bạn có thể kiếm được nhiều tiền. Bạn có thể có lãi và phần nào thoả mãn chi tiêu cá nhân. Tuy nhiên, muốn thực sự có lời thì bạn phải buôn bán cơ. Còn đây chỉ là một lựa chọn thiên về sở thích, thói quen”.
Bạn sẽ có thu nhập cao khi số phòng cho thuê nhiều. Nhưng tất nhiên, cái gì cũng có mặt trái của nó. Nếu bạn có nhiều phòng, bạn sẽ phải đầu tư nhiều hơn và phải làm việc vất vả hơn.
Một yếu tố quan trọng nữa là tỷ lệ phòng cho thuê/tổng số phòng. Sẽ chẳng có chủ phòng trọ nào dám mơ mình luôn kín phòng trừ khi liên tục có hội thảo hay sự kiện gì đó lớn diễn ra ở khu vực của họ.
Song, làm B&B cũng không phải là công việc quá tệ. Không phải tất cả B&B đều trống phòng khi trái vụ. Có nhiều thứ bạn có thể làm để thu hút khách chứ không chỉ là tắm biển hay ngắm tuyết rơi. Chẳng hạn như một B&B bên bờ biển có thể tổ chức lễ giáng sinh cho khách vào mùa đông còn những B&B nghỉ dưỡng mùa đông thì có thể đưa ra chương trình dã ngoại khi hè đến để thu hút khách.

Chi phí khởi nghiệp

Không cần biết lợi nhuận tiềm năng của bạn là bao nhiêu, việc trước tiên bạn phải làm là bỏ tiền đầu tư cho đến khi B&B của bạn đi vào hoạt động và có khách. Bạn sẽ cần phải mua chăn ga gối, đệm, khăn tắm mới, phải sắm thêm những vật dụng nhà bếp, bố trí thêm trang thiết bị phòng cháy chữa cháy, xây thêm bể bơi,…
Nói chung là tuỳ theo diện tích và độ cao cấp của B&B mà chi phí đầu tư của bạn sẽ nhiều hay ít. Nếu có ít phòng, bạn sẽ đỡ phải đầu tư nhiều chăn ga gối đệm. Tương tự, nếu tư gia của bạn đã to đẹp thì bạn sẽ không phải đầu tư nhiều tiền như khi mua một toà nhà cả trăm năm tuổi đã đổ nát.
Vì những lý do trên mà việc tính toán chính xác chi phí phải bỏ ra để biến điền sản thành nhà nghỉ là điều không thể. Tuy nhiên, ta vẫn có thể có con số ước chừng cho việc tu bổ và cải tạo. Thông thường, nó sẽ nằm trong khoảng 35.000 – 50.000 USD (hơn 1 tỷ đồng) cho một phòng diện tích lớn và sang trọng, khoảng 20.000 – 40.000 USD (khoảng 500 – 800 triệu đồng) cho những nhà nghỉ nhỏ, giá rẻ.

Những khách hàng điển hình

Có nhiều thứ bạn phải nghĩ đến khi muốn biến giấc mơ mở một B&B thành hiện thực. Trước hết, bạn sẽ phải xây dựng một bản kế hoạch hoàn chỉnh dựa trên những y tuong kinh doanh của mình, trong đó phải liệt kê những đối tượng khách hàng bạn sẽ hướng đến và cách thức để lôi kéo họ.
Hãy điểm những đối tượng khách hàng điển hình dưới đây và xem bạn có thể thu hút được ai trong số đó. Nếu bạn thu hút được hai hay nhiều hơn thì quá tốt rồi. Còn nếu không, bạn sẽ phải nghĩ ra cách có được ít nhất là một nhóm đối tượng khách hàng mục tiêu.
  • Du khách: Họ là những người tận dụng những ngày nghỉ của mình để xả hơi. Cách giải trí, thư giãn của họ là tham quan các công viên, bảo tàng, lang thang trên bãi biển, lướt sóng, bơi thuyền, ngắm cảnh và đương nhiên có cả mua sắm. Nếu bạn ở gần bất kỳ điểm tham quan, nghỉ dưỡng đông khách nào thì bạn đã có thị trường lý tưởng của mình. Tuy nhiên, thị trường này có tính mùa vụ rất cao và phụ thuộc rất nhiều vào địa điểm.
  • Khách du lịch công vụ: Dù là nhân viên kinh doanh hay lãnh đạo các công ty thì nhóm này cũng là đối tượng rất tiềm năng. Số khách công vụ lựa chọn những B&B ấm cúng thay vì những khách sạn thiếu cá tính ngày càng tăng. Nếu bạn ở thành phố thì khách du lịch công vụ sẽ là mảng thị trường tuyệt vời cho bạn. Tuy nhiên, bạn không nhất thiết phải ở những trung tâm đông đúc thì mới thu hút được đối tượng khách này. Nhiều khu vực ngoại ô có 1 – 2 doanh nghiệp “khủng” đóng đô cũng có thể có nhiều người đến công tác. Một điểm cộng cho đối tượng khách công vụ này là có quanh năm chứ không mang tính mùa vụ như khách du lịch.
  • Khách gia đình/cặp đôi: Ai cũng thích có những kỳ nghỉ lãng mạn bên người bạn đời của mình và B&B là đại diện cho những gì lãng mạn nhất. Đây là mảng thị trường khá là béo bở.
  • Trường đại học, cao đẳng: Nếu khu vực của bạn có trường đại học/cao đẳng thì khỏi lo về khách trọ, ít nhất là vào một số thời điểm trong năm như thi cử, tốt nghiệp, hội thao,… Đó là chưa kể những sinh viên mới bỡ ngỡ vào trường phải có người tìm giúp chỗ ăn ở, những dịp cuối tuần phụ huynh lên thăm con, những hội thảo mang tính học thuật tổ chức trong trường có nhiều khách từ xa đến tham dự,… Và vì nhiều trường ở những nơi vắng vẻ, xa trung tâm nên nhiều khả năng bạn sẽ ít bị cạnh tranh. Chỉ có điều cần lưu ý là lượng khách lưu trú sẽ mang tính thời vụ rất cao trừ khi bạn có thể bổ sung thêm những nhóm đối tượng khác.
  • Khách địa phương: Bạn có thể nghĩ rằng những người sống trong cùng khu vực sẽ không cần đến B&B của bạn. Nhưng trên thực tế là những người ấy sẽ có lúc phải tổ chức cưới hỏi, họp mặt gia đình hay những sự kiện mà phải mời khách từ xa đến mà không có chỗ cho họ nghỉ lại. Lúc đó, họ sẽ tìm đến bạn nếu biết bạn có loại phòng phù hợp với nhu cầu của họ.
  • Theo Sapo
  • Xem thêm lĩnh vực khác: 
  • >>> Những ý tưởng kinh doanh hay
  • >>> Những câu nói hay về cuộc sống

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Cuộc gọi nhầm và cái kết tang thương mà kẻ ngoại tình gây ra


Cho đến một đêm, Hữu lấy cớ nhiều việc phải làm thêm ca để đến nhà Dung. Hôm nay Dung diện chiếc váy ngủ mỏng tang khoe thân hình hoàn mỹ khiến Hữu không sao kìm chế được. Hai người lao vào nhau không cần biết thứ gì. Chiếc điện thoại trong túi quần Hữu rơi ra, bị đè vào phím 2 nên nó quay số tự động, hàng chữ "Bà xã" hiện lên trên màn hình nhưng cả Hữu và Dung đều không hay biết.
2 năm nay, người quản giáo nghĩa trang đã quen với bóng người đàn ông gầy gầy, dong dỏng cao, gương mặt khắc khổ dắt theo đứa con gái nhỏ đến thăm mộ vợ vào mỗi buổi sáng chủ nhật. Người đàn ông cầm bó hoa cúc trắng, đặt lên mộ vợ, thắp hương và ngồi lẩm bẩm trò chuyện tâm sự rất lâu còn đứa con gái còn quá bé bỏng chẳng hiểu gì cứ nhảy qua nhảy lại, chơi một mình như con chim chích. Người quản giáo mỗi lần thấy 2 bố con chỉ biết chép miệng lắc đầu thương cho gia đình trẻ đã vội dở dang người ở lại người ra đi. Nhưng ông không biết rằng câu chuyện đằng sau còn đau lòng hơn thế.
2 năm trước, gia đình Hữu vẫn là một gia đình yên ấm, hạnh phúc. Hữu lấy Nga – cô gái thôn quê mộc mạc, giản dị, hết lòng vì chồng vì con. 1 năm rưỡi sau ngày cưới, đứa con gái ra đời như món quà ngọt ngào ông trời ban tặng để gia đình nhỏ càng thêm đầm ấm, yên vui. Hữu chẳng có điều gì phàn nàn về Nga cả, dù không hợp thời và xinh đẹp như con gái thành phố thì cô vẫn là người vợ thảo hiền, đảm đang mà mọi ông chồng đều mơ ước.
Thế nhưng, sóng gió bắt đầu nổi lên khi Hữu được thăng chức lên làm trưởng phòng đại diện miền Bắc của công ty. Hữu bắt đầu có những buổi tiệc muộn, những mối quan hệ hợp tác đa dạng và nhất là thường được vây quanh bởi các cô gái quyến rũ. Là trưởng phòng trẻ nhất trong lịch sử công ty nên Hữu càng được phái nữ chú ý. Dù biết Hữu có vợ có con đàng hoàng, nhiều cô vẫn không ngại chủ động tấn công làm Hữu bối rối, đồng nghiệp nam ở công ty lại được thể trêu chọc, gán ghép.
Rồi Hữu gặp Dung – cô thư ký của bên đối tác trong một lần họp mặt. Vừa gặp Dung là Hữu bị thu hút ngay bởi vẻ tự tin, thông minh, tháo vát. Dung còn có đôi mắt sắc và hàng mi rủ, chỉ cần cô liếc nhìn một cái là toàn thân Hữu nổi da gà, tim đập thình thịch. Hữu cố che giấu những biểu hiện này nhưng không qua được mắt Dung. Lần thứ 3 đi ăn cùng nhau, Dung chờ lúc mọi người không để ý để đứng sát gần Hữu, nhẹ nhàng đặt vào tay anh mảnh giấy ghi số điện thoại.


Đam mê khiến Hữu không còn đủ lý trí tỉnh táo để suy xét đúng sai, cứ lao vào Dung bất chấp tất cả. Anh đi sớm về khuya, viện cớ họp hành để được gặp Dung mọi lúc. Hai người còn trốn đi du lịch nước ngoài với nhau hơn nửa tháng. Ở bên Dung, Hữu cảm thấy mình là người đàn ông thành đạt, tài giỏi. Mỗi khi thấy ánh mắt trầm trồ của những người đàn ông khác hướng về Dung, Hữu lại thêm tự hào. Hữu bỗng thấy chán nản dáng vẻ quê mùa, cục mình mãi không thay đổi của Nga. Hữu chán nếp sống buồn tẻ, chỉ quanh quẩn bếp núc và những câu chuyện vụn vặt của các bà các cô trong con phố.
Tuy chẳng phải thông minh, nhanh nhẹn, Nga vẫn nhận ra thay đổi trong tính cách chồng mình. Chị trăn trở nhiều ngày nhưng không dám hỏi thẳng cũng vì sợ hãi sự thật mình sẽ phải biết. Nga đành tiếp tục cắn răng chịu đựng sự ghẻ lạnh của Hữu, tiếp tục phận sự vợ hiền, chăm chồng chăm con. Cũng may còn có bé Thỏ ở bên quấn quít Nga suốt ngày nên chị đỡ tủi.
Cho đến một đêm, Hữu lấy cớ nhiều việc phải làm thêm ca để đến nhà Dung. Hôm nay Dung diện chiếc váy ngủ mỏng tang khoe thân hình hoàn mỹ khiến Hữu không sao kìm chế được. Hai người lao vào nhau không cần biết thứ gì. Chiếc điện thoại trong túi quần Hữu rơi ra, bị đè vào phím 2 nên nó quay số tự động, hàng chữ "Bà xã" hiện lên trên màn hình nhưng cả Hữu và Dung đều không hay biết.
Nga ở nhà như chết đứng khi nghe âm thanh ân ái vang lên qua điện thoại. Chị thảng thốt gọi tên chồng nhưng đáp lại chỉ là tiếng động nhơ nhớp kia mỗi lúc một to hơn. Toàn thân Nga bất động, chị ngã vật ra giường và nằm đó một hồi lâu, trong đầu chị vẫn văng vẳng âm thanh không dứt, trước mắt chị như hiện ra khuôn mặt thỏa mãn của Hữu và những gì họ làm với nhau. Chị không biết mình còn tồn tại trên đời này làm gì nữa.    
  

Sáng hôm sau, Nga dậy sớm đưa bé Thỏ đến lớp mẫu giáo như hàng ngày. Buổi trưa, chị vào một nhà hàng Nhật sang trọng, gọi những món ăn thật đắt tiền và thưởng thức chúng một cách chậm rãi. Nhà hàng sang trọng này là nơi Hữu từng tổ chức sinh nhật cho chị năm ngoái, khi đó chỉ cần nhìn giá thành các món trong menu đã khiến chị giật mình, còn hiện tại chị chỉ biết cười nhạt, nước mắt không sao rơi nổi. Bữa ăn hạnh phúc ấy có phải cũng diễn ra khi Hữu có người phụ nữ khác bên ngoài? Những món quà anh mua, bộ váy, nước hoa, phấn son có phải là của người phụ nữ khác thường dùng và anh nhìn đó mà mua theo? Nga không thể dứt ra khỏi dòng suy nghĩ miên man đó. Âm thanh họ ân ái với nhau vẫn vang lên trong đầu khiến chị muốn phát điên.   
Ăn xong, Nga bắt một chuyến taxi đi vòng quanh Hà Nội rồi dừng lại ở chân cầu Long Biên. Chị đi bộ trên thành cầu, để mặc gió thổi bay làn tóc rối. Lúc này chị chẳng còn thiết gì cuộc đời này nữa...
Hữu buông rơi điện thoại khi nhận được cuộc gọi báo vợ anh nhảy cầu tự tử. Anh lao đến bệnh viện và hoàn toàn gục ngã khi thấy thi hài vợ anh. Anh ôm lấy vợ, thét gào tên vợ đến khi khản giọng nhưng chẳng còn điều gì mang Nga trở lại bên anh nữa. Giờ đây một mình anh ôm bao tam su buon không bao giờ nguôi ngoai.

2 năm nay, ký ức kinh hoàng ấy vẫn ám ảnh Hữu mỗi đêm. Hình ảnh Nga lạnh toát, không còn chút sức sống trong tay anh luôn là cơn ác mộng thường trực. Có người khuyên Hữu nên bớt đau buồn mà đi bước nữa nhưng anh biết mình có dùng cả cuộc đời này cũng không trả hết nợ cho Nga. Người chồng tội lỗi như anh không xứng đáng được hưởng hạnh phúc. Hiện giờ Hữu chỉ còn cách chăm sóc bé Thỏ thật tốt để không phụ lòng người vợ vì mình mà chọn cách quyên sinh.
Theo Phununews

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Sao mẹ lại phải hứng chịu buồn đâu thế mẹ ơi...

Bóng bố nặng nề đổ ập xuống, một bàn tay thô kệch chặn ngang cần cổ mảnh mai của mẹ. Hơi thở hồng hộc nghẹn ngang chiếc cằm bạnh. Sau một tiếng nấc cộc lốc, bố lật ngang người thở dốc, rồi rơi ngay vào giấc ngủ nặng nề.
Từ trong bóng tối lờ mờ, nước mắt mẹ chầm chậm rơi xuống trên gò má xanh xao trắng nhợt.
Mẹ nhẹ nhàng ngồi dậy. Nhẹ nhàng vấn mái tóc dày thành một búi tròn sau gáy. Nhẹ nhàng vén một góc mùng len ra và dém mùng vào dưới chiếu.
Bóng mẹ đổ dài trên vách.
Lửa củi nhảy nhót bập bùng.
Nồi sữa đậu nành sôi lục bục sủi tăm.
Con hít lấy hít để mùi váng sữa béo ngậy, mùi lá dứa thanh tao len trong không gian ngập tràn muội khói củi. Con biết mẹ đã xay thêm ít đậu phụng rang vàng vào trong nồi đậu tương ngâm cả đêm qua, giờ bung nở trắng xát. Đó là bí quyết nhỏ của mẹ để hút khách đến xếp hàng dài trước cổng rào nhà mình chờ mua sữa đậu nành nóng. Sữa nhà mình bao giờ cũng nóng hơn, thơm nồng hơn, béo ngậy hơn hàng sữa đậu nành nhà khác.

Một con phố ngắn đã có những sáu hàng sữa đậu nành chen nhau chao chát.
Ngay cả cà phê, cách mẹ pha cũng khác người. Khác chút xíu thôi, nhưng rất tinh tế. Cái hậu nồng đậm, khó tan trên đầu lưỡi. Chỉ là một muỗng nhỏ bơ ngon, một chút xí muối bằng đầu đũa. Tất cả dậy thơm ngát qua bàn tay dịu dàng của mẹ.
Ngõ nhà mình là ngõ văn chương. Một đoạn đường ngắn đã có mấy rào hoa giấy tím, hai tòa soạn báo. và cả chục quán cà phê, giải khát.
Vậy mà sân nhà mình lỏng chỏng mấy chiếc ghế gỗ, bàn tre lại luôn luôn chật nghẹt khách văn.
Mẹ chỉ vấn tóc trần, áo bà ba nâu mộc mạc xắn lên đến khuỷu, mái đầu nghiêng nghiêng dịu dàng nhẫn nhục và nụ cười hiền trên đôi mắt nâu trong veo héo hắt. Vậy mà con biết có nhiều chú tần ngần ngồi cả ngày không nỡ uống hết ly cà phê. Lúc xin thêm chén trà sen, cũng là chính tay mẹ xào ướp ngan ngát thanh tao, khi lại thêm miếng mứt gừng Huế mỏng te cay nồng suýt soa cho qua ly trà quạu. Như vậy. Con biết, người ta nấn níu lay lắt vì mẹ.
Bố cố tình không biết điều đó.
Đêm đêm bố đay nghiến, dằn vặt mẹ. Lăng loàn, hư hỏng, lẳng lơ. Cô không mời gọi sao chúng nó kéo đến cả bầy. Lũ nửa người nửa ngợm bệ rạc mục ruỗng. Đầu óc trên mây trên gió.
Nhưng bố vẫn ngậm đắng để cho mẹ sáng mai lại tất bật mở cổng rào, tất bật bày hàng và “lũ nửa người nửa ngợm” mà bố cay độc căm ghét đó lại đến ngây người mắt dán vào làn lưng thon đẫm mồ hôi của mẹ.
Bố không thể làm ra tiền.
Hay bố không muốn làm ra tiền. Bố không thích những việc “cùn bần, ti tiện” như việc buôn bán của mẹ.
Bố mộng lớn, chí cao, chỉ không gặp thời. Bố tự cho mình học rộng, tài lớn nên khinh bạc tất cả chào mời công việc, giúp đỡ của bạn bè. Chỉ đợi ngày làm giám đốc của một công ty có tầm cỡ. Công ty nhỏ thì bố đã phá sản một lần, tiền bạc tư trang, tài sản của nhà mình đã ra đi từ lần làm “ngài giám đốc” đó của bố. 
Đêm đó. Bầu trời âm u chuẩn bị cho cơn giông lớn. Không gian trũng hơi nước. Gió đứng sững trên vòm cây bất động. Con đã thì thầm với mẹ:
– Mẹ ơi, đừng đọc nữa mẹ, bố về rồi đấy!
Nhưng mẹ không nghe con. Mắt mẹ dán vào tờ giấy tâm sự đã sờn mòn chi chít mực tím. Tay mẹ lần dò trên từng hàng chữ có đuôi đá bay bổng lã lướt. Mẹ không hay bố đã đến sau lưng. Mắt bố lồi ra đỏ quạch. Bố chộp lấy tờ giấy trên tay mẹ, gầm lên:
– Thư của thằng khốn nạn nào đây! Tao đã biết ngay mà, con đàn bà lăng loàn!
Bố gạt lăn mẹ té xuống đất. Cả người bố run rẩy kích động:
– Thằng đó là thằng nào? Cô khai ngay ra nếu không tôi giết hết. Ngay đêm nay, tôi giết hết – chân bố nện thình thịch trên nền cement, tay lăm lăm cầm con dao sáng loáng.
Mẹ run rẩy đổ sụp dưới chân bố, cần cổ trắng gầy như cuống hoa huệ không đỡ nổi mái đầu trĩu nặng. Nhưng con không hiểu sao mẹ không khóc, mắt mẹ ráo hoảnh, trống rỗng và sâu thăm thẳm. Con không dám nhìn vào mắt mẹ lúc đó. Ngập tràn nỗi tuyệt vọng thê lương không thành lời.
Bố chạy huỳnh huỵch vào phòng trong, lôi hai em của con đang ngủ ngặt nghẹo ra vứt xuống sàn:
– Mẹ mày phản bội bố con mình rồi. Dậy đi, dậy mà xem mẹ mày dắt trai về nhà!
Sấm chớp sáng lòa. Mưa rơi xuống sầm sập trên mái tôn. Mẹ quỳ sụp dưới chân bố:
– Xin anh để tôi ra đi, đừng làm tôi nhục nhã với con.
Mẹ lần từng bước đến trước sân. Con níu lấy tay mẹ:
– Mẹ ơi, mẹ đừng đi. Mẹ đi đâu bây giờ, mưa gió thế này!
Mắt mẹ mịt mờ trong màn nước. Con không phân biệt được đâu là nước mưa hay nước mắt:
– Mẹ chẳng biết đi đâu bây giờ!
Một tháng trời quán nhà mình đóng cửa. Khách hàng qua lại tần ngần. Trưa nào mẹ cũng len lén chạy tạt qua nhà, dấm dúi thức ăn cho các em của con, ôm ghì hai em vao lòng hít lấy hít để mùi thịt da gầy guộc rồi lại lén lén chạy đi.
Ngày em út bị sốt, mẹ lếch thếch trở về nhà.
Đêm đó đèn cầy trên bàn thờ sáng lóa. Cả họ nhà Nội tập trung lại nhà bố. Các bác, các chú ngồi chễm chệ trên ghé cao. Mẹ ngồi cúi gằm đầu trong một góc. Con hoảng hốt căm thù nhìn chung quanh, những cặp mắt vây mẹ, long lánh hả hê như mắt sói. Bác Cả mở màn, tay chém vào không khí, dằn từng từ một:
– Nhà mình mấy đời gia phong, danh giá, chưa có khi mô lại mang nỗi nhục thế này. Cô Ba chắc biết tội của mình rồi. Tội cô tày trời, nhưng đánh người chạy đi, không ai đánh người chạy lại. Cô thật lòng biết tội thì gia đình cũng tha cho. Riêng chồng cô có tha thứ hay không là chuyện của chú ấy.
– Lấy đĩ làm vợ, chẳng ai lấy vợ về làm đĩ – chú út buông một câu chỏng lỏn.
– Thương là thương mấy đứa bé, con đàn bà như cô thì có xá gì – bố hộc lên cụt ngủn.
– Ngựa quen đường cũ, chỉ sợ cô lại mềm lòng sa ngã với trai lần nữa thì chẳng ra thể thống gì – bác Cả nhíu mày – Có bàn thờ ở đây, cô lạy mà thề hứa đi, rồi ai về nhà nấy. Tôi cũng chán mấy cái chuyện mèo mã gà đồng này, chẳng đáng gì mà mất thời giờ mọi người.
Mẹ cắn răng bập vào môi, xiêu vẹo trước bàn thờ. Bố đá tung cái ghế đang ngồi đứng phắc dậy:
– Ai cho nó lạy bàn thờ, bắt nó khai tên thằng trâu chó đó ra. Nhục quá là nhục. Mày đã trai trên gái dưới với nó chưa? Tao thì tao giết chết cả hai đứa – bố gào lên lạc giọng.
– Thôi, cô ấy có chết cũng không khai, bảo vệ nhân tình đến thế là cùng. Giết người thì nhà mình mang tội. Ép cô ấy quá, cũng chĩ mang tiếng ác. Cùng đường, Cô ấy biết quay đầu về, tôi cũng xin chú nguôi đi ráng nhịn nhục vì con – Bác Cả lên giọng.
– Em biết tội em rồi, cho em được về ở với con và chuộc tội. Em xin cả nhà. – Mẹ run run, mắt sáng quắc ngước lên nhìn từng người. Có vài cái đầu rụt xuống tránh né.
Con cố bịt tai, không nghe thêm gì nữa. Con lang thang trong mưa như điên đêm đó. Nhìn về phía nhà mình, quầng sáng vàng vọt như mắt mẹ đau đáu thao thức. Quá nửa đêm, mặt đất rung lên như trong cơn chấn động dữ dội. Con lao vội về nhà. Chỉ thấy bố đã lật ngang người, hơi thở dồn dập chìm vào giấc ngủ mệt nhọc.
Mẹ nằm ngửa mặt, mắt lờ đờ, áo xống vẫn chưa kịp kéo lên. Hốc mắt mẹ khô khốc, không có lấy một giọt nước mắt.
Bố đã có nhân tình. Người đàn bà ấy trẻ hơn mẹ cả chục tuổi.
Ngày nào bố cũng công khai dắt lượn qua lại trước nhà mình như trêu tức mẹ. Cô gái ấy dính sát vào người bố, miệng cười khiêu khích. Tiền bạc, tư trang của mẹ lần lần ra đi để bố phủ ngập quà cáp lên người tình trẻ. Hai, ba ngày bố mới về nhà một lần, lăn ra giường trong giấc ngủ mệt nhọc phờ phạc, mùi đàn bà xa lạ nồng nặc như mồ hôi ngựa giống. Giờ mẹ khô gầy rạc, bao nhiêu tam su buon tâm sự mình mẹ gánh hết.Có lần bố đi vắng, mẹ lần tìm dến nhà van xin cô gái ấy trả bố về với gia đình. Người đàn bà đã quá băm mà vẫn độc thân chuyên săn lùng đàn ông hám của lạ đó, gằn giọng với mẹ:
– Chị nhìn lại chị đi. Chị có tốt đẹp gì đâu. Chị ngoại tình, lấy trai. Chồng chị chán chị lắm rồi mới tìm đến tôi. Không có tôi cũng có người đàn bà khác thôi. Người khác thì còn tệ hơn. Đừng tìm tôi nữa, về mà giữ lấy chồng!
Đêm đó mẹ quỳ mãi trước bàn thờ. Con cũng ngồi sát bên mẹ, vuốt ve đôi vai gầy guộc của mẹ. Mẹ nhìn quanh quẩn, xa xăm:
– Bé ơi, con vẫn ở bên mẹ phải không? Đêm nào mẹ cũng mơ thấy con. Con không bỏ mẹ, dù xưa mẹ đã bỏ con một mình – mẹ ôm mặt trong tay nức lên – Mẹ không cho con được làm người. Nhưng làm người cực nhục lắm con ơi!
Con không còn nghe tiếng mẹ được nữa. Từ trên cao con nhìn xuống thấy bố đang khóc nghẹn trong vòng tay người đàn bà đó, miệng gọi tên mẹ.
Yêu thương và oán thù đều nặng trĩu trái tim người.
Từ trên cao, con thấy mẹ vùi đầu vào mái tóc tơ của các em con, miệng mẹ cười, nụ cười như sương mai, mơ hồ và trong trẻo.
Con đã bay xa, lặn hụp trong không gian xám lạnh, trong veo như các con vờ đang hụp lặn quanh con. Và mỏng dần, trong veo dần. Cho đến khi hoàn toàn tan biến.
Mẹ biết không, vậy mà bao năm con vẫn quanh quẩn tiếc mong giấc mơ được làm người không trọn. Con chỉ muốn quanh quẩn nấn níu tình yêu của mẹ.
Giờ con đã hiểu rồi, hận thù hay yêu thương đều nặng trĩu trái tim con người, quá sức chịu đựng của con người.
Làm người khổ nhục quá mẹ ạ.  
     
Xem thêm: >>> những câu chuyện tình yêu gioi tinh
Theo Truyện 365

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Chôn bao kỷ niệm nơi tận mộ sâu...


Cần lắm một chút nắng vàng sưởi ấm giữa mùa đông lạnh giá. Cần lắm một bàn tay ai nắm chặt, một cái ôm ấm áp, chở che đôi vai gầy… Thời gian ơi, hãy mang anh đi chậm thôi, để em có thể quen dần…
Hà Nội những ngày đông buốt giá. 
Từng hàng cây trụi lá, khẳng khiu nằm trơ mình nơi góc phố. Đâu đó, lác đác vài chiếc lá vàng cuối cùng còn níu kéo chưa chịu rơi hết. Cơn mưa phùn nhạt nhòa làm ướt lạnh đôi bờ vai mong manh, khiến cái lạnh thêm se sắt và chất đầy thêm những nỗi nhớ.
Chỉ mới đây thôi, cũng là mùa đông, nhưng mùa đông ấy không làm em thấy lạnh như bây giờ.
Ngày ấy, em luôn là người ngồi sau lưng anh, thò tay vào túi áo khoác của anh. Bao nhiêu sự lạnh giá đều đã có người che chắn hết, bởi vậy nên em không thấy lạnh. Cảm giác lúc đó chỉ là ấm áp và thích thú, em tuyệt nhiên không nghĩ đến chuyện nếu một ngày nào đó không có người che chở nữa sẽ thế nào.
Ngày ấy, mỗi khi gặp mưa phùn, lại có người lo lắng, đến tận nơi đón em mỗi buổi tan học vì sợ em bị lạnh, sợ em dính mưa. Hành động ấy quen thuộc đến nỗi, em dần quên đi bản năng tự bảo vệ mình.
Cũng ngày ấy, còn có người lọ mọ mang tới tận nhà cho em chiếc túi sưởi và bắt em phải dùng bằng được. Để giờ đây, khi chẳng còn ai chăm sóc như vậy nữa, khi suốt ngày ốm sốt, em cũng mặc kệ bản thân mình luôn.
Mới đó thôi, vậy mà giờ đây chỉ còn lại mình em lạc lõng giữa con phố đông, cố đi tìm lại những kỷ niệm ngày nào, cố tìm lại tình yêu đã đánh mất. Từng đoàn người ngang qua trước mặt, dường như chỉ có mình em là ngược lối. Trên tay em vẫn là đôi găng tay anh mua, cổ vẫn quàng chiếc khăn anh tặng, vậy mà sao chẳng còn ấm nữa.
Có lẽ duyên số đã đưa anh và em đến với nhau, nhưng chẳng đủ để ở bên nhau mãi. Em chỉ biết trách mình đã không thể giữ lấy anh, để anh rơi vào vòng tay của người con gái khác. Câu “chia tay” nói ra quá nhanh, anh và em cũng cách xa nhau thật vội.
Em cũng từng níu kéo, từng cố gắng giữ anh ở lại, nhưng chẳng thể. Trái đất nhỏ lắm! Con người ta đi hết một vòng Trái đất rồi lại trở về nơi đã bắt đầu. Nhìn thấy anh ở ngay trước mặt, vậy mà em chẳng thể lại gần. Có bức tường vô hình nào đó đã ngăn cản em chẳng thể đến bên anh. Khoảng cách cứ xa dần, cùng nỗi đau không ngừng trong tim.
Anh à, Hà Nội bây giờ lạnh lắm, và em thì chưa quen. Vẫn biết là sẽ xa nhau, vậy sao không thể xa nhau chậm một chút, để em có thể quen dần với nỗi cô đơn, với sự lạnh giá khi không có anh bên cạnh.
Cần lắm một chút nắng vàng sưởi ấm giữa mùa đông lạnh giá. Cần lắm một bàn tay ai nắm chặt, một cái ôm ấm áp, chở che đôi vai gầy… Thời gian ơi, hãy mang anh đi chậm thôi, để em có thể quen dần…
Sưu tầm

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Cay đăng chồng đi gội đầu để ngoại tình


Thực sự là chị không thể chấp nhận được những gì chị đã nghe, đã thấy. Chồng chị bồ bịch khiến người ta có bầu 8 tháng khi chị cũng mang bầu 9 tháng. Thảo nào, anh chăm chỉ đi cắt tóc, gội đầu đến thế, cứ chiều chiều anh lại lấy cái cớ ấy để đi đều như vắt chanh. Chị thấy mình thật quá ngu ngốc mà không bao giờ nghi ngờ hay đề phòng gì
Anh chị đều là công chức nhà nước, sáng đi làm tối về. Anh chị yêu nhau khá lâu mới tiến tới hôn nhất. May mắn là hai bên gia đình đều có điều kiện nên sau khi cưới nhau ông mua cho anh chị căn nhà ba tầng giữa thủ đô. Nhà cửa có sẵn, lương bổng cũng ổn định nên hầu như anh chị không phải lo lắng nhiều về kinh tế, cơm áo gạo tiền. Tuy nhiên điều làm chị hạnh phúc nhất vẫn là người chồng của mình.
Anh hơn chị 4 tuổi, anh có vẻ bề ngoài khá đẹp trai, trang nhã và lịch sự. Ấy thế nên ngày yêu anh chị cứ sợ anh sẽ lăng nhăng và không làm chủ được bản thân khi lúc nào cũng có nhiều cô gái vây quanh anh. Thế nhưng, khác với những gì người ta nghĩ, anh lại rất chín chắn và nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Chưa bao giờ anh khiến chị phải buồn, phải ghen với người con gái khác. Anh luôn biết cách tạo niềm tin tưởng tuyệt đối nơi chị bằng hành động của mình. Đó chính là điều quan trọng để chị tiến tới hôn nhân.
Chị cũng là người phụ nữ khá xinh xắn, sắc sảo và đảm đang. Lấy chồng về rồi, chị luôn cho chồng những bữa ăn ngon, những lần rời khỏi nhà thật tươm tất và lịch sự. Với chị chăm sóc chồng là điều khiến chị hạnh phúc nhất.
Ai ai cũng ngưỡng mộ hạnh phúc của hai vợ chồng chị. Sáng anh chở chị đi làm rồi mới đến cơ quan, chiều anh đón chị đi chợ rồi về nhà cùng chị nấu cơm. Có những hôm anh tranh thủ ra đầu ngõ đi cắt tóc, gội đầu, lấy ráy tai thì chị nấu cơm, dọn dẹp và chờ chồng về. Cả hai cùng hạnh phúc với những ngọt ngào và tình yêu dành cho nhau.
Hạnh phúc của anh chị dường như nhân lên gấp bội khi chị thông báo mình đã mang thai. Anh mừng rỡ như một đứa trẻ có quà mới và ôm chầm lấy chị hạnh phúc. Chị vui mừng tâm sự báo tin vui cho mọi người. Anh chị cẩn thận, chu đáo chuẩn bị từng thứ để chào đón đứa con đầu lòng, là kết tinh tình yêu sâu sắc của anh chị.
Chỉ còn một tuần nữa chị sẽ sinh con. Chị đang cố gắng kiểm tra lại mọi đồ dùng và chuẩn bị tâm lý để lâm bồn. Tiếng chuông nhà vang lên, chị nặng nề bước từng bước ra mở. Chị hơi bất ngờ vì đó là cô nhân viên cắt tóc, gội đầu ở đầu ngõ. Chưa kịp chào hỏi gì, cô ta đã xả vào mặt chị: “Chị sắp sinh rồi phải không? Đứa con trong bụng tôi đây cũng là con của chồng chị, 8 tháng rồi và cũng là con trai. Chồng chị phải chịu trách nhiệm với tôi và đứa con này. Tôi đến để thông báo cho chị biết thế thôi.”
Chị nghe như có sét đang ngang tai khiến chị choáng váng, tim chị như có một con dao nhọn hoắt đâm sâu thăm thẳm. Chị ngã quỵ và bất tỉnh ngay tại chỗ. May mắn mẹ chị đến thăm con gái kịp thời nên đã đưa chị đi cấp cứu. Vì cú sốc tâm lý, sức khỏe chị giảm sút nghiêm trọng. Chị sinh non mất 1 tuần trong tình trạng tâm lý, sức khỏe bất ổn.
Tỉnh dậy sau ca mổ, chị kiên quyết không nhìn mặt chồng cũng như không cho anh ta gặp mặt con. Thực sự là chị không thể chấp nhận được những gì chị đã nghe, đã thấy. Chồng chị bồ bịch khiến người ta có bầu 8 tháng khi chị cũng mang bầu 9 tháng. Thảo nào, anh chăm chỉ đi cắt tóc, gội đầu đến thế, cứ chiều chiều anh lại lấy cái cớ ấy để đi đều như vắt chanh. Chị thấy mình thật quá ngu ngốc mà không bao giờ nghi ngờ hay đề phòng gì. Giờ thì nỗi đau ngập tràn trong tim chị.Bao nhiêu tam su buon giờ cứ thi nhau đè nén. Người chồng đó đã nhẫn tâm phá tan đi tổ ấm hạnh phúc của chính mình, đã trà đạp lên tình yêu và niềm tin của chị suốt bao năm tháng qua.
Chị không biết phải làm gì khi đứa con mới chỉ vừa sinh ra. Chị không muốn gia đình tan vỡ, con thiếu đi tình yêu thương của cha nhưng cũng không thể chấp nhận được sự phản bội và lừa dối ấy.

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Đêm buồn ta với ta...



Đêm là lúc ta sống chân thực nhất
Bao tam su buon cố chôn chặt bấy lâu
Được tuôn ra cùng đêm tối đậm màu

Không ai biết ta gục đầu thầm khóc.
Đêm là lúc biết bao nhiêu khó nhọc
Cứ thản nhiên thành tiếng nấc nghẹn ngào
Bởi lúc này trông xấu xí ra sao
Cũng được đêm nuốt vào và che chở.
Đêm là lúc ta buông dài hơi thở
Cho đớn đau kìm nén được vỡ òa
Bao tâm sự cứ thế vỡ tan ra
Ta chẳng lo có ai cười ta cả.
Đêm là lúc dừng đôi chân hối hả
Để nghĩ suy đã vấp ngã bao lần
Để mắt buồn ngân ngấn lệ và tuôn
Để ta sống không một phần giả tạo.


Lời hứa thủy chung


Bữa tối. tr0ng 1 quán cafe . khá sang trọng Tôi 1 và cô gái ngồi đối diện tâm sự với nhau.
- Cô gái đang cầm 1 ly rượu... có vẽ cô hơi say...tôi ngĩ thế
- cô đã qua bắt truyện với tôi.................. và chúng tôi đã nói truyện..với nhau hàng tiếng đồng hồ.....nói đũ thứ chuyện trên đời...
- nhưng toàn cô ta nói....tôi chĩ khẽ cười.....Ậm Ừ....rồi Gật gù....
rồi lại cười.....như 1 thằng ngố vậy...
Lúc này cô đã say thật.... rồi...
- bỗng cô cầm cốc rượu trong tay và nói với tôi : "Em yêu anh".
- tôi Chợt Khẽ xững sốt . khuôn mặt lơ ngơ. bàn tay xoay xoay Cái gạt tàn thuốc... và nói đứt quãng: "Anh có vợ rồi". A....A.....Anh Không Thễ.......................!!!
-" cô vội nhìn thẵng vào đôi mắt cũa tôi nói Lớn hư quát....Em ..Em !! không quan tâm, em chỉ không cần biết tình cảm của anh. dành ch0 người đó như thế nào....E chĩ biết EYA.... Anh có yêu em không?" cô lại nói lớn vào mặt A ta.....
- Chàng trai ngẩng đầu, thờ người .... Im Lặng...Tr0ng đầu Anh ta đang ngĩ ngợi 1 điều gì đó ..A ta Bỗng quan sát cô gái ngồi đối diện mình Tầm .24 tuổi, trẻ trung, Rất xinh Đẹp....đôi mắt t0 biết nói...bờ môi gợi cãm...và 1 làn da trắng mơn mỡn như bùng ra sữa...và có lẽ cô là 1 người có ý chí. Cơ thể tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng và biết nói, đó thực sự là một cô gái tuyệt vời. đúng như mẫu người tôi hằng a0 ước.......!
-- Nhưng ...Nhưng....... Thật đáng tiếc...Tôi...Tôi....
suy ngĩ tôi cứ luẫn quẫn như vậy... tôi cũng 0 biết tôi đang ngĩ gì ..
-" Bỗng cô lại nói ... nhưng lần này nói 0 lớn như mấy lần trước. -
cuối cùng cũng không đợi được, nói thêm một câu. Nếu anh cũng yêu em, em sẽ là người tình của anh". 0k ...
Tôi Lại Bị chấn động .. nên người cứng ngắc như khúc gỗ. .... -"Nhưng anh yêu vợ anh". tôi nhìn thẵng vào cặp mắt cô ấy trả lời một cách cương quyết. ....
cô gái ? nhẹ .. -"Anh yêu cô ấy ư? Anh yêu gì chứ? Cô ấy bây giờ chắc đã già đi nhiều, chẳng thấy mặt bao giờ. Nếu không thì tại sao không thấy anh đưa cô ấy đến trong các bữa tiệc của công ty….?"
Cô gái vẫn tiếp tục nói, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của chàng trai cô gái liền từ bỏ những ý nghĩ trong đầu mình.
-"Em yêu anh vì cái gì?". Chàng trai lên tiếng.
-"Trưởng thành, khẳng khái,nam tính, biết quan tâm đến người khác, và còn nhiều nữa. Dù sao thì anh khác hẳn với những người đàn ông em đã từng gặp, anh rất đặc biệt". Rất đặc biệt
-"Em biết ba năm trước anh như thế nào không?". Chàng trai châm điếu thuốc nói.
-"Em không biết. Em không quan tâm cho dù anh có từng ngồi tù hay là 1 lằng an xin ăn cướp đi chăng nữa". e không quan tâm
- tôi nhẹ gọng nói "Ba năm trước, anh chỉ là người con trai tầm thường trong mắt em bây giờ". Chàngtrai không để ý đến cô gái, tiếp tục nói.
"Một người tốt nghiệp đại học bình thường, công việc không thuận lợi, suốt ngày uống rượu, cáu bẳn. Không quan tâm đến chuyện yêu đương, hàng tối còn hay đi tìm gái bán hoa, bị công an bắt."
-"Vậy tại sao…." Cô gái trở nên hứng thú với câu chuyện, muốn biết điều gì đã làm chàng trai thay đổi.
-"Vì cô ấy à?"
-"Ừ". Tôi Khẽ Nói
-"Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh. Đã dạy anh rất nhiều điều, khiến anh không còn quan tâm đến những cái đã mất, không quan tâm đến những chuyện ngay trước mắt, mà cố gắng hoàn thiện mình.
Trước mặt cô ấy, anh như đứa trẻ chẳng hiểu sự đời. Lúc đó thật kỳ lạ, tính khí bướng bỉnh của anh biến đâu mất hết, anh bị cô ấy thuyếtphục. Nghe theo lời côấy, chấp nhận thực tại, anh biết mình vô dụng nên làm việc chăm chỉ. Cuối năm ấy, công việc khởi sắc, anh và cô ấy liền kết hôn".
Chàng trai gẩy tàn thuốc, tiếp tục nói.
-" Lúc đó thực sự là những tháng ngày vất vả.Hai người, một chiếc giường, đồ đạc trong nhà chẳng có gì. chẵng có gì là giá trị.... Em có biết không, lấy nhau được một năm rồi mà anh mới mua được cho cô ấy cái nhẫn từ khoản tiền cả nửa năm tiết kiệm được đấy. Tất nhiên số tiền này do cô ấy tiết kiệm mà có, nếu cô ấy biết được thì chắc chẳng dám để anh mua đâu."
"Khoảng thời gian đó, do anh hút thuốc, uống rượu nên sức khoẻ không tốt. Mùa đông đến,tối nào cô ấy cũng nấu cho anh một bát canh nóng trước khi đi ngủ. Mùi vị đó chỉ có cô ấy mới làm được."
Chàng trai trầm ngâm nghĩ về ký ức mà quên mất thời gian, vẫn tiếp tục kể về những chuyện đã qua. Và cô gái cũng không có ý cắt ngang câu chuyện, vẫn lắng nghe. Lúc chàng trai chú ý đến thời gian, đã là 10h đêm.
-"À, xin lỗi em nhé, anh chẳng chú ý đến thời gian gì cả, đã muộn thế này rồi cơ à?" Chàng trai cười nhạt nhẽo và xin lỗi cô gái.
-"Bây giờ em đã hiểu rồi chứ? Anh không thể nào và cũng sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô ấy".
‘Vâng em hiểu rồi. Vậy là em đã thất bại rồi. Em tâm phục khẩu phục rồi." Cô gái thất vọng và lắc đầu nói. "Chỉ có điều, đến độ tuối của cô ấy, em sẽ còn tốt hơn cả cô ấy."
-"Ừ. Nếu thế thì em còn có thể tìm được chàng trai tốt hơn mà, đúng không?".
-"Muộn rồi, cơm canh ở nhà chắc cũng đã nguội cả, anh đưa em về nhé." Chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đưa cô gái về.
-"Không cần đâu, em tự về được mà". Cô gái xua tay nói."Anh về đi, đừng để cô ấy lolắng". Chàng trai cười rồi quay lưng ra về.
"Cô ấy đẹp không?"
"Đúng thế. Cô ấy rất đẹp". nhưng 0 = E
Bóng chàng trai mờ dần trong màn đêm, để lại cô gái với ánh nến chói loà trong đêm tối.
Chàng trai về đến nhà, mở cửa và bước vào phòng ngủ,bật đèn lên.
Chàng đi đến mép giường và ngồi xuống.
"Bà xã, đã là người thứ tư rồi. Em đã làm gì mà khiến anh thành người tốt thế này,nhiều người thích anh quá rồi. Làm không tốt thì chắc anh sẽ thay lòng mất. Sao lại khiến anh thành người tốt thế này , sao em nỡ ra đi trước chứ? Anh, anh một mình cô đơn quá à…"
Chàng trai lặng người đi và nói không thành tiếng. Những dòng 
tam su buon lại trào dâng trong lòng. 
Nước mắt từng giọt, từng giọtlăn dài trên máchàng trai, rơi xuống khung ảnh trong lòng bàn tay chàng trai. Dưới ánh đèn mờ, trong bức ảnh cũ hiện ra nét mặt dịu dàng của mộtcô gái đã quá cố...
đúng rồi....vợ tôi....người c0n gái tôi yêu.............đã mất.....
cô đã mất vào cái ngày mà chúng tôi đi hưỡng tuần trăng mật.....
Làm sa0 ư ....1 tai nạn......1 chiếc ô tô ..............Đáng Lẽ Tôi đã chết......
- nhưng cô ấy.....đã la0 mình hất mạnh tôi ra và....
- và.........tôi .... nhìn lại .......... 1 vũng máu .......kế bên vũng máu đó là vk tôi.....cô đã bị xe đâm vào và biến dạng.... mất 1 bên sọ... chân trái bị gãy làm nhiều khúc..........mà máu máu...xung quanh rất nhiều máu......
- đó là những gì tôi thấy.......sau đó tôi đã bất tĩnh ...hôn mê.....3 . ngày liền......
- và các bác sĩ đã cứu sống tôi........và kễ lại ch0 tôi nge....về chuyện gì đã sãy ra.....
........
- tôi hét như điện dại.....tại sa0.....tại sa0........ ông trời lại trớ trêu như thế cơ chứ.... sa0 không đễ tôi chết ....tôi chết cùng E cơ chứ....tại sa0....người chết không phãi là tôi....mà là em cơ chứ.....
tại sa0 tại sa0 tại sa0 cơ chứ.........chúng mình vừa cưới nhau mà Em....ba0 niêu những hoài bão A và E những ngôi nhà .....rồi những đứa c0n cũa chúng mình......E nói....
- Lúc Đó A sẽ đi làm kiếm tiền về......còn em nội trợ và nuôi dậy những đứa con cũa chúng mình..........Mà.....
- tại sa0 tại sa0 cơ chứ...lúc đó tôi hét lên nư điên dại....
- tôi tính tự tữ............nhưng .... nhưng......không.....
E ỡ trên trời sẽ 0 muốn tôi Làm thế...quã là ngu ngốc.....E hã hi sinh vì tôi.... vậy mà tôi lại nỡ....vứt đi cuộc sống này sa0...... không không không........................................tôi sẽ yêu cuộc sống này...
vì E....Vì người con gái.... Tôi Yêu nhất trong cuộc đời...
- tôi đã thề.....thề sẽ chĩ đễ 1 hình bóng E tr0ng tim tôi.....
- tôi sẽ sống....tôi sẽ không đau khỗ nữa....vì tôi ngĩ...em ỡ trên thiên đàng....nhìn suống...thấy tôi....ha0 gầy...xanh xa0....em sẽ buồn lắm....( tôi cứ nhũ lòng như vậy )....
- tôi sẽ sống ...đễ tưỡng nhớ E......Đễ ...Đễ hình bóng E...trong tôi..
- Và...TÔI THỀ.... sẽ không có người c0n gái nào nữa...
** Ngoài E **
- ch0 tới lúc tôi mất đi....lúc đó tôi và E sẽ Lại đc gặp nhau....ỡ 1 nơi nào đó....tôi và E...sẽ hoàn thành đc ba0 ước nguyện..dang dỡ...
...........
..........
Đó Là Lý D0 ....... Tôi Đã Bõ Hút thuốc...Bõ Uống rượu......Bõ chơi bời....bõ gái gú........tôi như 1 thầy tu vậy.......
.... tôi lấy tay lau nước mắt ....và tay kia gạt nhẹ những giọi nước mắt đã rơi suống làm ướt hết khung hình.......
nhớ lại...tôi lại đau.........rất đau.....
- Người C0n Gái Tôi Yêu................................