• This is Slide 1 Title

    This is slide 1 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

  • This is Slide 2 Title

    This is slide 2 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

  • This is Slide 3 Title

    This is slide 3 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Tôi có nên để chồng cho bạn?

Dù cô ấy chữa ngượng như vậy, nhưng tôi cảm nhận được bạn thân thật sự muốn trải nghiệm chuyện ấy một lần trong đời. Chuyện này làm tôi rất băn khoăn suy nghĩ, một mặt tôi không muốn cho bạn mượn chồng. Đây là sự thật, tuy biết bạn thân không sống được bao lâu nữa

Tôi có một cô bạn thân, thân từ hồi học cấp 1 đến hết cấp 3. Vào đại học, tuy hai đứa học khác trường nhưng vẫn thường xuyên tới phòng trọ của nhau chơi. Chẳng thế mà đến việc tìm người yêu cũng hỏi ý kiến nhau xem anh chàng đó có được không? 

Sức khỏe cô ấy không tốt, người gầy yếu, những kỳ “đến tháng” của cô ấy kéo dài cả nửa tháng vì máu ra nhiều và khó đông. Nhưng cô ấy luôn lạc quan, vì thế mà tôi càng thêm yêu quý và coi trọng cô ấy hơn.

Rồi ra trường, công việc và cuộc sống bắt đầu thay đổi. Chúng tôi ít gặp nhau hơn nhưng vẫn liên lạc qua điện thoại và internet. Làm được 2 năm thì tôi yêu một người dan ong cùng công ty nhưng khác bộ phận, chẳng bao lâu sau thì cưới. Cô bạn thân tỏ ra rất hài lòng với sự lựa chọn của tôi, cô ấy khen chồng tôi đẹp trai, ga lăng, và là mẫu người của gia đình. 

Còn bạn thân thì đi làm được vài tháng lại quay trở về trường học tiếp Thạc sĩ. Khi tôi mang bầu 4 tháng, cô ấy mới tốt nghiệp. Khi tôi sinh con, ngoài gia đình nhà chồng và mẹ đẻ, bạn thân là người nhiệt tình nhất. Cô ấy đến nhà chăm sóc tôi, tắm cho con trai tôi và bế cháu suốt. Thấy cô ấy thích trẻ con như vậy, tôi cười bảo cô ấy lấy chồng đi. Nhưng bạn thân lắc đầu, cô ấy nói cũng mơ ước có một gia đình và những đứa con, song đời này chắc không thực hiện được.

Khi đó tôi không hiểu ý của cô ấy nên chỉ coi lời đó là lời của một cô gái không muốn lấy chồng, thích ở độc thân. Khi con trai tôi được 2 tuổi, bạn thân vẫn chưa yêu ai. Mọi người cuống quít giục cô ấy lấy chồng, mẹ cô ấy còn gọi điện nhỏ to nhờ tôi khuyên bảo. Nhưng mặc ai nói gì thì nói, cô ấy vẫn nhất quyết không yêu, không lấy ai.

Trong một lần gọi điện thấy bạn thân bị ốm, tôi đến thăm và phát hiện ra bí mật của cô ấy. Hóa ra bạn thân của tôi bị bệnh máu trắng. Cô ấy van xin tôi đừng nói cho bất kỳ ai biết, cô ấy không muốn mẹ phải lo lắng khổ sở. Vậy là chuyện cô ấy bị bệnh chỉ có vợ chồng tôi biết. Vì biết bạn không sống được lâu nữa, đi đâu tôi cũng kéo cô ấy đi cùng như đi ăn nhà hàng hoặc đi du lịch 2 – 3 ngày cùng vợ chồng tôi để cô ấy vui vẻ. 

Thấy cô ấy ngày càng yếu, tôi đón cô ấy về ở cùng để tiện bề chăm nom. Vợ chồng tôi động viên bảo cô ấy đi viện điều trị hóa trị nhưng cô ấy không muốn. Bạn thân biết mình u ác tính, không thể sống lâu được. Cô ấy còn nói đùa: “Mình không thể mang cái đầu trọc lốc vào quan tài được, như thế thì sang thế giới bên kia, mình tìm thế nào được chồng”. Những lúc đó, tôi chỉ biết quay mặt đi mà rơi nước mắt.

Một hôm, chồng tôi cho con về quê, hai đứa ở nhà nằm xem một bộ phim tình cảm. Trong phim có rất nhiều cảnh nóng. Tuy nhiên, kết thúc phim thì lại là bi kịch, nữ chính vì mắc bệnh mà chết, bỏ lại nam chính bơ vơ. Xem xong, cô ấy nói “May mắn là mình chưa có người yêu, cũng chưa có chồng. Nếu không thì mình hại thêm một người buồn khi mình ra đi rồi”. 


Tôi tâm sự bảo cô ấy khéo lo, 27 tuổi chưa có mảnh tình vắt vai mà cũng tự hào. Sao hồi trẻ không yêu đương ai đi để cho có trải nghiệm. Cô ấy cười nói: “Không yêu là không yêu, mình chỉ tiếc là đến chết vẫn còn là trinh nữ”. Sau đó cô ấy quay sang bảo tôi: “Hay là cho mình mượn chồng bạn một đêm được không?”

Khi đó tôi tưởng cô ấy đùa nên nói “Giờ gầy ốm thế này có chịu nổi nhiệt không? Chồng mình không phải dạng vừa đâu”. Cô ấy nói: “Được hết, miễn sao bạn cho mượn”. Thấy cô ấy nói rất nghiêm túc, tôi cũng giật mình. Chắc sắc mặt tôi rất khó coi nên cô ấy bật cười: “Trêu bạn thôi mà, chưa gì đã hốt hoảng”. 

Dù cô ấy chữa ngượng như vậy, nhưng tôi cảm nhận được bạn thân thật sự muốn trải nghiệm chuyện ấy một lần trong đời. Chuyện này làm tôi rất băn khoăn suy nghĩ, một mặt tôi không muốn cho bạn mượn chồng. Đây là sự thật, tuy biết bạn thân không sống được bao lâu nữa, nhưng cứ nghĩ đến chuyện chồng đã từng làm chuyện ấy với bạn thì tôi không thể nào sống tiếp được với chồng. Một mặt, tôi cũng rất thương bạn, tôi có thể giúp đỡ, chăm sóc cô ấy tận tâm cho tới cuối đời và sau này vẫn sẽ đi lại thăm hỏi bố mẹ cô ấy. 

Sau hôm đó, trong đầu tôi đặt ra hàng chục câu hỏi: Tôi có nên nói chuyện này với chồng không? Liệu chồng tôi có ngoại tình không? Và nếu chồng đồng ý thì tôi có nên từ bi, nhắm mắt một lần? Còn nếu chồng không đồng ý, liệu tình cảm vợ ctam suhồng và tình bạn có bị ảnh hưởng nhiều? Hay nên thử cả chồng và bạn thân bằng cách giả vờ đi công tác hai ngày? Liệu rằng có phải bạn thân đang đùa tôi hay là ý của cô ấy thật sự như vậy? Tôi khó nghĩ quá, mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Theo afamily 
Xem thêm: tam su tinh yeu

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Sao anh lại dùng loại ấy...

Hưng lúc này tỏ vẻ hối hận: “Anh xin lỗi, anh chỉ muốn được ngồi bên em lâu lâu một chút vì từ mai em bận học thi nên chúng ta sẽ không được ngồi bên nhau nhiều, ai ngờ lại làm em không vào được nhà thế này. Hay là anh thuê nhà nghỉ cho em vào nghỉ tối nay nhé”.

Hưng và Nga yêu nhau được hơn một năm. Thấy bạn gái gần đây có vẻ lạnh nhạt Hưng nghi ngờ Nga đã có người khác. Hưng gặng hỏi thì Nga tâm sự: “Em không có ai cả mà chỉ là muốn tập trung cho việc học, năm nay là năm cuối rồi mà”.

Tuy người yêu đã nói vậy nhưng Hưng vẫn không tin. Hưng nghĩ Nga chê anh nghèo vì anh chỉ là một công nhân bình thường, sợ rằng đã có những chàng trai khác có điều kiện hơn đang tán tỉnh cô và có thể Nga đã lung lay. Hưng rất yêu Nga và cũng rất sợ mất Nga nên anh tìm mọi cách để giữ người yêu. Sau nhiều đêm suy nghĩ Hưng quyết định dùng kế “nhà nghỉ” để trói buộc Nga bên mình.

Tối ấy, Hưng rủ Nga đi chơi. Lúc đầu Nga từ chối vì người hơi mệt nhưng khi Hưng nài nỉ nhiều quá thì Nga cũng miễn cưỡng đồng ý. Đúng như kế hoạch đã định sẵn, Hưng đưa Nga tới một công viên cách xa chỗ trọ của Nga tới hơn 10km và cố gắng tìm cách giữ Nga ngồi chơi tới tận khuya. Nga giục về nhiều lần nhưng Hưng cứ tìm kế hoãn binh.


Mới chịu đưa Nga về song đến nơi thì chủ nhà trọ đã khóa cổng. Bác chủ dãy trọ của Nga rất khó tính. Tôi 10 rưỡi là bác khóa cổng, ai về muộn sau giờ ấy thì không thể vào nhà trọ được, nếu gọi cổng ban đêm là hôm sau chỉ có nước dọn dẹp đồ đạc chuyển đi. Nga chẳng còn biết làm thế nào, cứ đứng ngoài cổng khóc rưng rức.

Hưng lúc này tỏ vẻ hối hận: “Anh xin lỗi, anh chỉ muốn được ngồi bên em lâu lâu một chút vì từ mai em bận học thi nên chúng ta sẽ không được ngồi bên nhau nhiều, ai ngờ lại làm em không vào được nhà thế này. Hay là anh thuê nhà nghỉ cho em vào nghỉ tối nay nhé”.

Bạn bè Nga cũng chẳng có ai ở gần khu này để có thể đến ngủ nhờ nên Nga đành nghe theo lời người yêu thuê nhà nghỉ gần đó. Khi Hưng thuê phòng Nga không để ý nên không biết rằng người yêu đã thuê phòng cho hai người. Chỉ đến khi vào trong phòng rồi nhưng Hưng không chịu về mà bảo đau đầu muốn nằm nghỉ thì Nga mới lờ mờ đoán ra ý đồ của anh ta.

Lúc này cơ hội trời cho đã tới, Hưng lao vào dùng sức mạnh của thằng dan ong ghì chặt lấy Nga mặc cho Nga giãy giụa.
– Đêm nay em phải là của anh, anh không muốn thằng khác cướp mất em, anh không muốn em ngoại tình yêu kẻ khác.
– Anh buông em ra, em không thở được.
– Em đừng có lừa anh, anh không buông đâu.
Vừa nói Hưng vừa nhanh tay tháo từng khuya áo của Nga ra. Nga tưởng như đời mình thế là hết nhưng chợt trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ, cô cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng nói với Hưng:
– Từ từ đã anh, thế anh đã mang bao chưa? Không mang bao có thai là anh phải cưới gấp đấy. Mà anh đã đủ tiền đâu mà cưới.
– Anh chuẩn bị hết rồi, em không phải lo.

Hưng vừa nói vừa rút chiếc bao cao su đã chuẩn bị sẵn trong túi quần ra cho Nga thấy. Nga cố gắng bình tĩnh để đánh lạc hướng Hưng:
– Vậy mà bọn bạn em cứ bảo trông anh thế khéo đêm tân hôn chẳng biết phải bắt đầu với vợ thế nào, ai ngờ anh cũng sành sỏi ra trò. Đi chơi với bạn gái mà anh cũng thủ sẵn bao cao su cơ đấy. Nhưng mà loại này của anh là loại bình thường, anh phải mua loại có gai ấy, nó mới…
Hưng tròn mắt, không ngờ Nga lại thông mấy vụ này tới vậy.
– Giờ muộn rồi, mua ở đâu được nữa.
– Anh muốn có em thì cũng phải chiều em chút chứ. Muộn thế này, em cũng chỉ biết ngồi đây đợi anh chứ biết đi đâu được bây giờ mà anh lo.

Nghe Nga nói thế Hưng nghĩ người yêu đã chịu qua đêm với mình nên cũng vội đi ra ngoài tìm mua bao theo đúng ý cô. Và chỉ chờ Hưng ra khỏi nhà nghỉ là Nga cũng ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà trọ của mình gọi cổng ầm ĩ.

Hôm sau dù phải dọn dẹp đồ đạc để chuyển phòng trọ mới nhưng Nga thấy mình cũng còn rất may mắn vì đã thoát được cái “bẫy” của người yêu tối qua. Mặc Hưng van xin rối rít, Nga kiên quyết chấm dứt mối quan hệ với gã người yêu đê tiện này. Nếu không nhanh trí thì suýt chút nữa cô đã bị hắn hủy hoại cả đời con gái.

Theo tamsubuon
Xem thêm: tam su tinh yeu

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

Bạn trai muốn chia tay sau khi làm chuyện ấy

Thời gian gần đây tôi gặng hỏi anh nhiều về chuyện làm đám cưới thì anh nói rằng anh đã suy nghĩ lại và chưa muốn làm đám cưới bây giờ, anh mới chưa đến 30 tuổi, sự nghiệp chưa đâu vào đâu, thu nhập còn hạn chế, nên vợ con vào sẽ không có thời gian để lo cho sự nghiệp.

Tôi đã 25 tuổi, người yêu hơn tôi 4 tuổi. Tôi làm cho một cơ quan nhà nước, còn anh trưởng phòng cho một công ty tư nhân, chúng tôi yêu nhau đã được 2 năm. Hồi mới yêu, tôi nhận thấy anh là người dan ong chín chắn, yêu tôi thật lòng, anh rất biết cách tâm sự chia sẽ, anh đưa tôi về ra mắt gia đình và hứa hẹn làm đám cưới, bố mẹ anh cũng quý mến tôi, thấy tin tưởng vào tình yêu của anh dành cho mình, nên tôi chẳng ngần ngại, đã trao thân cho anh. Tôi nghĩ, trước sau gì hai đứa cũng là vợ chồng thôi.

Từ khi chuyện đó xảy ra, tôi thấy anh bắt đầu lạnh nhạt với tôi, không nói đến chuyện đám cưới nữa và cũng ít hẹn hò với tôi hơn, cũng không thường xuyên điện thoại, nhắn tin cho tôi như trước đây. Bây giờ hai đứa đi chơi toàn do tôi chủ động gọi điện, hẹn hò. Anh lấy lý do công việc bận rộn, không có thời gian cho tôi, nhưng tôi biết không phải như vậy, vì trên facebook, zalo của anh, tôi vẫn thấy anh tải ảnh đi chơi với bạn bè, hay về quê chơi.


Tôi nói chuyện làm đám cưới thì anh lảng tránh, bảo anh đưa về quê thăm gia đình thì anh từ chối và bảo về quê với tôi thì anh cũng lấy lý do bận không về. Thời gian gần đây tôi gặng hỏi anh nhiều về chuyện làm đám cưới thì anh nói rằng anh đã suy nghĩ lại và chưa muốn làm đám cưới bây giờ, anh mới chưa đến 30 tuổi, sự nghiệp chưa đâu vào đâu, thu nhập còn hạn chế, nên vợ con vào sẽ không có thời gian để lo cho sự nghiệp. Nếu tôi đợi được anh khoảng 5-10 năm nữa thì anh sẽ cưới tôi, còn nếu tôi không đợi được thì hai đứa chia tay để tôi đi lấy người khác, anh không bao giờ cấm đoán tôi mà để tôi tự do lựa chọn hạnh phúc cho mình.

Tôi đã mất đi đời con gái với anh, vì cứ tưởng anh sẽ cưới tôi làm vợ, bây giờ anh lại không muốn nói đến chuyện đám cưới với tôi. Có phải anh đã không còn yêu tôi nữa, nên cố tình trì hoãn đám cưới thay vì nói lời chia tay với tôi hay không? Anh là kẻ ngoại tình phản bội? 

Tôi nên làm gì bây giờ, chấp nhận đau khổ một lần, dứt khoát chia tay với anh, hay đợi khoảng 5-10 năm nữa để anh cưới tôi làm vợ. Mà liệu đến lúc đó, anh có sẵn sàng cưới tôi hay lại tìm ra lý do nào khác để trì hoãn đám cưới?.

Linh/Theo baodatviet
Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

Sống trong thấp thỏm với người chồng vũ phu

Tôi đã 27 tuổi, không còn trẻ nhưng cũng chưa hẳn đã già. Tôi là đứa con gái chưa chín chắn nên hầu như trước giờ mọi quyết định của tôi đều sai lầm hoặc bế tắc.

Và hiện tại cũng vậy. Tôi từng yêu, và hạnh phúc với những mối tình đó, nhưng mà có lẽ chữ “duyên” nên tất cả đều chia tay. Đến cái tuổi ngấp nghé băm, mẹ tôi hối thúc, lo lắng khiến tôi luôn cảm thấy rối ren và tôi đã có một quyết định vội vàng, thiếu suy nghĩ, không thèm tâm sự hỏi han ai. Tôi quyết định cưới một người mà tôi không yêu và bi kịch bắt đầu từ đây.

Mẹ tôi khá mê tín và tôi cũng ảnh hưởng ít nhiều. Tôi không yêu người ta, mẹ tôi biết điều đó nhưng luôn động viên tôi rằng tuổi hai chúng tôi khá hợp nhau, cộng với tác động của chị gái khiến tôi xuôi dần. Rằng không yêu rồi sẽ yêu, rằng là cố gắng sinh con rồi an phận, rằng là kinh tế ổn định quyết định hơn cả tình yêu (anh ấy có công việc ổn định nhà nước), rằng là lấy người yêu mình hơn mình yêu… Tôi ngu muội âm thầm chấp nhận.

Trước đây vì không thích nên tôi nói chuyện với anh phớt lờ, không quan tâm, nhưng khi xác định để cưới thì tôi thấy mệt mỏi hơn, vì không yêu anh nên tôi không hứng thú cafe với anh, tôi không cho anh chạm vào người hay tôi cũng chẳng muốn nhắn tin với anh. Nếu một người bạn và anh hẹn tôi đi chơi thì tôi sẽ chọn bạn tôi. Bởi gặp anh tôi không biết nói gì cả, ngồi đếm thời gian rồi về. Tôi cảm thấy ghê ghê nếu anh chạm vào người.


Vì anh là công an nên tôi phải làm hồ sơ, và nhiều thủ tục pháp lý khác… rồi tôi lo lắng trước cuộc hôn nhân này. Tôi không háo hức lo lắng cho đám cưới, tôi không muốn mọi người nhắc tới đám cưới, tôi không muốn mua sắm, không muốn gì cả, tôi càng không muốn gặp anh và nghe anh nói. Anh càng hối thúc thì tôi càng lo lắng và muốn chạy trốn và tôi nói với gia đình tôi rằng tôi muốn hủy đám cưới.

Tôi nói với anh là tôi không yêu anh và anh sẽ khổ vì điều đó, anh nói cứ cưới rồi lúc đó tính, chia tay cũng được. Gia đình tôi sốc vô cùng vì còn một tuần nữa là đám cưới diễn ra và thiệp mời đã phát hết. Mẹ tôi dọa chết, cả nhà xúm vào la tôi con nít, nông nổi. Vì gia đình tôi làm chung cơ quan với anh nên bị ảnh hưởng ít nhiều. Cả nhà tôi mở cuộc họp lớn nhỏ về chuyện của tôi. Tôi áp lực vô cùng, rồi nghĩ tới mẹ và tiếng tăm gia đình tôi một lần nữa ngu muội chấp nhận tiếp tục cưới. Và thế, cả nhà tôi vui, anh vui, nhưng tôi không còn gì để tả trong lòng. Tôi quá buồn, và tôi không mời ai là bạn bè tới dự cả.

Về chung sống, tôi ghét nếu ai tới hỏi tôi cuộc sống thế nào, chồng thế nào. Tôi như lạc vào một thế giới khác. Tôi cô đơn, lạc lõng. Tôi không muốn về nhà, và tôi đòi ngủ riêng (trước khi cưới, tôi đã đòi ngủ riêng và anh chấp nhận vì anh từng ép buộc tôi trước khi cưới). Cứ tối đến anh gõ cửa phòng tôi làm tôi thót tim, tôi lo lắng phập phồng. Rồi anh đạp cửa đòi hỏi, tôi không chịu và anh dùng sức mạnh của một người dan ong đè tôi ra. Anh nói với tôi, chỉ cần “cho’’ anh lần này và ngày mai bỏ nhau. Cái câu này mỗi lần anh làm vậy anh đều nói như thế. Và mỗi lần như vậy tôi lại cuống cuồng vật lộn trốn thoát ra khỏi nhà và đi vật vờ ngoài đường rồi tìm chỗ ngủ. Tôi căng thẳng, stress, thiếu ngủ khiến tôi trở nên hoảng loạn và mệt mỏi.

Rồi anh đuổi tôi ra khỏi nhà, và bảo không cần người như tôi, nếu như không ra khỏi nhà thì sẽ đốt hết đồ đạc của tôi. Tôi vẫn câm lặng và mặc kệ, đỉnh điểm là khi tôi qua nhà chị gái để giúp chị làm việc và ngủ lại qua đêm. Chị tôi có gọi điện nói với anh.Vậy mà anh gọi điện bảo tôi ở đó luôn đi, đừng bao giờ về nữa. Rồi anh lại qua tìm tôi, chị tôi ngại quá bảo tôi về đi.

Tôi về, lên giường ngủ thì anh lại đạp cửa xông vào hiếp, xé hết đồ của tôi và đánh tôi. Tôi lịm đi vì đau đớn quá. Ngày hôm sau tôi quyết định dọn ra ngoài ở, và đòi chia tay. Anh tìm được phòng trọ ngày nào cũng qua xin lỗi, mong tôi dọn về. Nhưng tôi quá chán ngán cuộc sống đó rồi nên tôi không muốn về nữa. Tôi nhất quyết chia tay. Và lúc này gia đình tôi lại xúm vào khuyên giải tôi lại lần nữa vì gia đình, vì mẹ để gia đình đẹp mặt.

Về sống cùng, lại những cảnh như cũ, lại mất ngủ, lại stress, những lúc anh say anh như một con thú khát máu, khiến tôi hoảng sợ. Tôi không ngoại tình nhưng tôi cũng chẳng yêu anh. Và có hôm tôi muốn chạy xe đi dạo cho dễ chịu, anh không cho đi, giằng co và nhốt tôi trong nhà đánh tôi, tôi bỏ chạy và anh lại rượt đánh tôi ngoài đường và lấy điện thoại của tôi. Tôi sợ quá chạy về chị gái xin ngủ thì anh chạy tới, và bảo đòi dứt điểm chia tay với tôi. Tôi đồng ý. Anh về, tôi đi theo để lấy điện thoại vì ngày mai công việc tôi rất nhiều. Anh không trả mà còn lôi tôi vào nhà hiếp xong, anh đẩy tôi ra khỏi nhà và khóa cửa.

Từ lúc đó, tôi xác định sẽ chia tay nghiêm túc với con người này. Tôi chỉ cần cuộc sống thanh thản chứ không dày vò nhau như thế này. Anh đòi lại quà cưới (tiền và vàng) tôi hoàn trả đầy đủ và viết giấy biên nhận, nhưng mà như thế chưa đủ. Anh cứ qua phòng trọ tôi, mỗi lần gặp tôi lại đè tôi ra giường, tôi lại bỏ chạy. Rồi tới trước phòng tôi gọi điện thoại nói chuyện yêu đương với người khác. Nửa đêm anh lại gõ cửa gọi tên khiến tôi thót tim. Chỉ cần anh đạp cửa bung ra lại cuộc giằng co rượt đuổi. Tôi sợ lắm…

Cuộc sống của tôi trở nên nhẹ ngàng thanh thản hơn nếu như anh không nhắn tin, gọi điện hay tìm kiếm. Cứ mỗi lần có sự xuất hiện của anh, ngay cả trên điện thoại đã khiến tôi mệt mỏi, lo lắng, suy nghĩ vô cùng. Tôi biết rằng anh cũng mệt mỏi và chán ngán trước tình cảnh này, nhưng anh càng làm thế này thì tôi càng dựng tóc gáy, càng căng thẳng và lo sợ hơn.

Và hôm nay, anh cần tôi viết giấy giải trình với cơ quan về vấn đề chia tay của chúng tôi. Tôi lại một lần nữa suy nghĩ và lo lắng. Hơn tất cả, tôi biết cả gia đình đang giận vì quyết định của tôi, họ sẽ mất mặt trong cơ quan, mẹ tôi sẽ mất mặt với xóm giềng, tôi cũng mất mặt với bạn bè. Tôi cũng muốn cố gắng vì họ. Muốn cho cả gia đình có một bộ mặt đẹp để họ có thể ngẩng cao đầu. Nhưng đối điện với cuộc sống với con người ấy, tôi hoảng sợ, giật mình. Tôi từ một cô gái vô tư, mũm mĩm, dễ thương trở nên một con người xơ xác, gầy gò, già nua, áp lực. Tôi nên làm gì, mọi người cho tôi lời khuyên được không?

Theo truyen368
Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

"Hết thuốc chữa" với kiểu ăn mặc của vợ

Vợ mà hỏi “Có đẹp không” thì tôi chỉ được gật chứ không được lắc. Mà gật đầu thì trái lương tâm, sai đạo đức vô cùng. Hơn nữa, tôi cũng sợ người khác sẽ cười cô ấy. Sự thật là tôi đã nghe nhiều người nói sau lưng vợ tôi là “Có tiền mà không biết xài”. 

Đầu tiên xin thứ lỗi nếu có gì không phải khi nói về phụ nữ. Mục đích của tôi là muốn tìm giải pháp nào đó để góp ý hiệu quả và qua đó giúp vợ ăn mặc đẹp hơn

Vợ chồng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Tình yêu lớn lên từ những ngày gian khó, từ chiếc xe đạp cà tàng, từ mảnh áo mưa chia đôi, từ bát canh chỉ toàn nước mỗi cuối tháng. Mong ước của tôi là sau này kiếm được nhiều tiền để cho cô ấy được ăn sung mặc sướng.

Cưới nhau đến nay được 7 năm, mơ ước đó của tôi phần nào thành hiện thực. Vợ tôi từ gái quê ngày nào đã có cuộc sống không khác gì những cô chủ quý phái. Nhưng thật tình tôi chỉ muốn quay trở về ngày xưa để sửa lại điều ước của mình. Tôi ước cho vợ được “mặc sướng” mà quên ước là “mặc đẹp” nên hậu quả là bây giờ tuy mỗi tháng cô ấy chi cả chục triệu mua áo quần vẫn khó thấy đẹp.


Vợ tôi bảo cô ấy chưng diện là để đẹp mặt chồng, để chồng ngắm. Vậy mà không hiểu sao mỗi khi tôi nhẹ nhàng tâm sự góp ý đều bị cô ấy sưng sỉa mắng mỏ là “mù thời trang, gu thẩm mỹ kém”. Do đó đối với tôi, bị vợ rủ đi mua sắm hoặc được vợ hỏi ý kiến là cả một cực hình. 

Vợ mà hỏi “Có đẹp không” thì tôi chỉ được gật chứ không được lắc. Mà gật đầu thì trái lương tâm, sai đạo đức vô cùng. Hơn nữa, tôi cũng sợ người khác sẽ cười cô ấy. Sự thật là tôi đã nghe nhiều người nói sau lưng vợ tôi là “Có tiền mà không biết xài”. 

Vợ tôi là người đoan trang, tốt tính. Tiếc là chỉ có tôi mới thấy được điều đó. Với người ngoài, cô ấy đen, béo, lưng dài chân ngắn nên có vẻ thấp hơn chiều cao thực. Ấy vậy mà cô ấy vẫn thu hút được sự chú ý từ mọi người vì rất yêu chuộng các màu hồng tươi, xanh non, vàng chuối, cam rỡ. 

Từng màu đơn lẻ vốn đã tương phản với làn da của cô ấy và gây nhức mắt cho người nhìn nhưng cô ấy vẫn muốn hòa quyện phối hợp làm sao cho càng giống kính vạn hoa càng tốt. Nhiều khi tôi nói vui rằng cùng vợ ra ngoài phố, dù đông đến mấy thì hai vợ chồng cũng không bao giờ lạc nhau.

Với tôi, thời trang của vợ là một “vấn nạn” và vấn nạn này nhạy cảm tới mức chỉ cần tôi có chiều hướng đi ngược lại thì vợ sẽ giãy nãy như bị chạm nọc. 

Sau màu sắc, kiểu dáng cũng là cả một vấn đề. Tôi rất dị ứng với kiểu thời trang của vợ. Lúc ở nhà thì mặc đồ nghiêm túc như đi làm. Thời trang lúc ra đường thì mỏng manh nhàu nhĩ không khác gì đồ ngủ. Vợ tôi có không biết bao nhiêu cái áo, mỗi cái mỗi kiểu mỗi màu nhưng có một điểm chung là “vải thưa che mắt thánh”. Mỗi khi vợ mặc quần áo đứng trước gương và hỏi tôi “Anh thấy thế nào?” thì tôi chỉ biết trả lời “thấy hết”. 

Vợ luôn trách tôi không có mắt thời trang và tự tin là mình đang mặc đẹp nhưng cô ấy quên mất rằng những dan ong khác ngoài xã hội cũng chỉ có mắt thời trang ngang tôi là cùng. 

Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, tôi thấy nếu không lay chuyển được gu thẩm mỹ của vợ thì nên giúp vợ tân trang nhan sắc bằng cách khác. Tôi khuyên vợ nên đi tắm trắng với điều kiện là phải an toàn, vài chục triệu hay trăm triệu tôi đều sẵn sàng chi tiền. Tôi chỉ muốn làm sao để màu da và màu áo quần cô ấy chọn đỡ đối chọi nhau mà thôi.

Không phải lời đề nghị đó của tôi có gì sơ suất không mà vợ tôi dỗi từ đó đến nay. Cô ấy vặn vẹo “Anh chê em đen phải không?”, “Anh chê em xấu phải không?”, “Anh chỉ thích những ai trắng trẻo thôi phải không?” "Anh định bỏ em ngoại tình sao". Nếu tôi mà bảo “không” thì mắc gì tôi phải khuyên vợ đi tắm trắng. Nhưng nếu tôi bảo “có” thì có khi lại làm sứt mẻ hôn nhân. Hình như với phụ nữ, sau chuyện váy vóc thì làn da cũng là một vấn đề nhạy cảm không được phép hỏi đến.

Xin hỏi tôi như thế là có gì sai sót, xúc phạm vợ không? Là do vợ hay do tôi không hiểu phụ nữ? Cũng mong mọi người góp ý đôi điều để tôi có thể giúp vợ đẹp lên mà không làm cô ấy giận. Xin cảm ơn.

Theo afamily
Xem thêm: những câu chuyện về hanhphucgiadinh

Ngày tôi sinh con cũng là ngày tôi bị lộ ngoại tình

2 tháng sau tôi phát hiện ra mình mang thai. Khỏi phải nói, chồng tôi vui sướng như thế nào. Anh chăm sóc tôi rất cẩn thận và chu đáo. Còn tôi thì không giấu nổi lo lắng. Tôi tính lùi thì thấy ngày thụ thai rất có thể rơi vào cái ngày tôi buông thả. Tôi luôn thầm ước hy vọng đứa bé là con của chồng tôi. Chuyện kia đối với tôi là một lần điên cuồng cần phải quên. Sau hôm đó, tôi vẫn đối xử với chồng chị chủ nhà như bình thường. Anh ta cũng không hề cố gắng tìm cách gặp riêng tôi. 

Cách đây 2 năm, khi vừa kết hôn xong, hai vợ chồng tôi thuê một phòng thuộc tầng 3 trong ngôi nhà 5 tầng do vợ chồng một chị Việt kiều, lấy chồng Pháp, xây nhưng không ở. Chị chủ nhà rất quý vợ chồng tôi nên nhờ tôi giúp thu tiền điện nước hàng tháng và quản lý ngôi nhà khi chị đi vắng. Mỗi năm, vợ chồng chị chỉ về Việt Nam 2 lần. Mỗi lần khoảng 1 tháng. Khi về, họ sẽ sống ở dưới tầng 1. 

Vì thường xuyên nói chuyện tâm sự với chị chủ nhà trên mạng nên tôi đăng ký học thêm tiếng Pháp và nhờ chị dạy đôi chút. Năm đầu tiên mọi việc vô cùng suôn sẻ. Hai vợ chồng chị tỏ ra rất quý vợ chồng tôi. Chồng tôi tuy là người dan ong lầm lì ít nói, nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng anh là người thành thật, không thích nịnh bợ ai. Anh dễ dàng làm quen với anh chồng người Pháp. Hai người thường chơi cờ vua với nhau mỗi khi họ về Việt Nam.

Cách đây hơn 10 tháng, sinh nhật của chị chủ nhà đúng lúc chị ở Việt Nam nên chị mở tiệc, mời vợ chồng tôi cùng một vài người bạn của chị đến liên hoan. Trong buổi tiệc, mọi người rất vui vẻ nói chuyện, ai cũng uống rất nhiều. Nhiều nhất là chị chủ nhà. Gần kết thúc, chị ấy đã say đến mức lăn ra một góc nhà để ngủ. 


Chồng tôi tửu lượng kém nên ngà say, tôi phải dìu mãi mới lên được phòng ngủ. Cởi bớt quần áo và lau mặt cho chồng xong, tôi xuống dưới tầng 1 để thu dọn đồ giúp. Lúc này chưa hẳn là khuya lắm nhưng do chủ nhà say nên khách khứa đã ra về hết. Anh chủ nhà đưa vợ vào phòng ngủ xong thì bước tới dọn dẹp cùng tôi nhưng có vẻ anh ta cũng say nên lảo đảo một bên. Tôi cảm thấy rất ngại ngùng khi trong phòng chỉ có tôi và anh ta nên luống cuống cố dọn dẹp xong để về phòng. 

Dọn xong, tôi quay ra thì thấy anh ta đã nằm ngủ ngay dưới sàn nhà. Tôi đến gần, đánh thức và bảo anh ta về phòng nằm. Anh ta giơ tay, ra hiệu tôi đỡ anh ta dậy. Tôi vừa chạm vào, anh ta liền kéo tôi ngã xuống và bắt đầu đè lên tôi. Anh ta vừa hôn vừa nói gì đó tôi bằng giọng lơ lớ của người ngoại quốc. Tôi cố gắng đẩy ra nhưng anh ta khỏe hơn tôi rất nhiều. Tôi không dám kêu vì sợ chị chủ nhà phát hiện ra thì càng thêm xấu hổ. Sau vài lần cố đẩy anh ta ra không được thì tôi bỗng chấp nhận mọi chuyện. Có lẽ lúc đó tôi cũng không tỉnh táo do có chút men trong người. 

Tôi cũng không biết lúc đó anh ta say hoàn toàn hay anh ta tỉnh...  Xong việc thì anh ta lăn ra ngủ thật sự. Tôi mặc lại quần áo cho anh ta, dọn dẹp mọi thứ để không ai phát hiện ra rồi trở về phòng. Sau khi về phòng thì cảm giác tội lỗi, lo lắng bao trùm toàn bộ suy nghĩ của tôi. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại ngoại tình, vồ vập lấy anh ta chỉ sau vài cái hôn mơn trớn. Cả đêm hôm đó tôi không tài nào ngủ được. Tôi ra vào nhà tắm 3 lần chỉ để xối nước ào ào vào người những mong gột được hành vi tội lỗi mà tôi vừa gây ra. Chồng tôi thì không hề hay biết, anh vẫn ngủ ngon lành, sáng hôm sau thì quàng tay ôm lấy vợ và đòi vợ "đền bù" do không cản anh uống quá nhiều trong đêm qua...

2 tháng sau tôi phát hiện ra mình mang thai. Khỏi phải nói, chồng tôi vui sướng như thế nào. Anh chăm sóc tôi rất cẩn thận và chu đáo. Còn tôi thì không giấu nổi lo lắng. Tôi tính lùi thì thấy ngày thụ thai rất có thể rơi vào cái ngày tôi buông thả. Tôi luôn thầm ước hy vọng đứa bé là con của chồng tôi. Chuyện kia đối với tôi là một lần điên cuồng cần phải quên. Sau hôm đó, tôi vẫn đối xử với chồng chị chủ nhà như bình thường. Anh ta cũng không hề cố gắng tìm cách gặp riêng tôi. Có thể với anh ta đêm đó không tồn tại. Tôi mang bầu đến tháng thứ 4, khi bắt đầu lộ bụng, thì tôi đòi chồng thuê chỗ khác, gần nơi tôi làm việc lấy lý do tiện đi lại. Tôi muốn mình tránh xa khỏi nơi tôi lầm lạc và cũng là trốn tránh khỏi sự quan tâm, tốt bụng của chị chủ nhà với mình. Chị càng đối xử tốt, thân tình với tôi bao nhiêu thì tôi càng thấy tội lỗi và day dứt rất nhiều về chuyện cũ.

Dọn xong, tôi quay ra thì thấy anh ta đã nằm ngủ ngay dưới sàn nhà. Tôi đến gần, đánh thức và bảo anh ta về phòng nằm. Anh ta giơ tay, ra hiệu tôi đỡ anh ta dậy. Tôi vừa chạm vào, anh ta liền kéo tôi ngã xuống và bắt đầu đè lên tôi. Anh ta vừa hôn vừa nói gì đó tôi bằng giọng lơ lớ của người ngoại quốc. Tôi cố gắng đẩy ra nhưng anh ta khỏe hơn tôi rất nhiều. Tôi không dám kêu vì sợ chị chủ nhà phát hiện ra thì càng thêm xấu hổ. Sau vài lần cố đẩy anh ta ra không được thì tôi bỗng chấp nhận mọi chuyện. Có lẽ lúc đó tôi cũng không tỉnh táo do có chút men trong người. 

Tôi cũng không biết lúc đó anh ta say hoàn toàn hay anh ta tỉnh...  Xong việc thì anh ta lăn ra ngủ thật sự. Tôi mặc lại quần áo cho anh ta, dọn dẹp mọi thứ để không ai phát hiện ra rồi trở về phòng. Sau khi về phòng thì cảm giác tội lỗi, lo lắng bao trùm toàn bộ suy nghĩ của tôi. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại buông thả, vồ vập lấy anh ta chỉ sau vài cái hôn mơn trớn. Cả đêm hôm đó tôi không tài nào ngủ được. Tôi ra vào nhà tắm 3 lần chỉ để xối nước ào ào vào người những mong gột được hành vi tội lỗi mà tôi vừa gây ra. Chồng tôi thì không hề hay biết, anh vẫn ngủ ngon lành, sáng hôm sau thì quàng tay ôm lấy vợ và đòi vợ "đền bù" do không cản anh uống quá nhiều trong đêm qua...

2 tháng sau tôi phát hiện ra mình mang thai. Khỏi phải nói, chồng tôi vui sướng như thế nào. Anh chăm sóc tôi rất cẩn thận và chu đáo. Còn tôi thì không giấu nổi lo lắng. Tôi tính lùi thì thấy ngày thụ thai rất có thể rơi vào cái ngày tôi buông thả. Tôi luôn thầm ước hy vọng đứa bé là con của chồng tôi. Chuyện kia đối với tôi là một lần điên cuồng cần phải quên. Sau hôm đó, tôi vẫn đối xử với chồng chị chủ nhà như bình thường. Anh ta cũng không hề cố gắng tìm cách gặp riêng tôi. Có thể với anh ta đêm đó không tồn tại. Tôi mang bầu đến tháng thứ 4, khi bắt đầu lộ bụng, thì tôi đòi chồng thuê chỗ khác, gần nơi tôi làm việc lấy lý do tiện đi lại. Tôi muốn mình tránh xa khỏi nơi tôi lầm lạc và cũng là trốn tránh khỏi sự quan tâm, tốt bụng của chị chủ nhà với mình. Chị càng đối xử tốt, thân tình với tôi bao nhiêu thì tôi càng thấy tội lỗi và day dứt rất nhiều về chuyện cũ.

Theo afamily
Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

Có vợ tốt rồi mà tôi còn chê

Tôi đã ước vợ mình lúc đó bằng được một nửa những người phụ nữ tôi quen biết. Tôi đã ước giá như cô ấy cũng mặc váy ngắn, cũng giày cao gót, cũng son phấn, cũng biết ra ngoài làm việc và tham gia vào các hoạt động xã hội thì tốt biết bao.

Tôi biết đã quá muộn màng khi nói ra những điều này nhưng từ trong thâm tâm tôi rất ân hận. Tôi đã hai lần cưới vợ nhưng vẫn không hạnh phúc. Hôn nhân thứ hai sai lầm hơn hôn nhân thứ nhất. Vết trượt này là do tôi mù quáng và nông cạn khi phụ bạc người vợ đầu chỉ bởi vì cô ấy sống quá an phận.

Vợ đầu của tôi là người có suy nghĩ và tính cách giống mẹ tôi. Cô ấy chỉ thích ở nhà chăm lo nhà cửa, không thích son phấn và ra ngoài mở rộng các mối quan hệ giao tiếp xã hội. Lần nào tôi về nhà cũng có cơm canh sẵn sàng. Cô ấy còn giúp tôi thay áo quần, cất cặp hộ tôi, lo lắng cho tôi như khi tôi sống với mẹ. 

Tính cô ấy cam chịu, cho dù bị tôi mắng oan hay vô cớ lớn tiếng cô ấy cũng không giận. Nhưng sự cam chịu và kiên nhẫn vô điều kiện của cô ấy lại khiến tôi mất kiên nhẫn. Cô ấy quá dễ dàng phục tùng chồng làm tôi không còn thấy sức hút phụ nữ ở cô ấy. 

Công việc đưa tôi đến các mối quan hệ với nhiều phụ nữ tự tin và thành đạt. Tôi nhanh chóng bị họ quyến rũ và từ lúc đó tôi bắt đầu chán vợ. Tôi ghét phải trở về nhà với một người vợ nhạt nhòa, mồ hôi nhễ nhại và đầu tóc thì ám mùi thức ăn. 


Khi đó tôi tự hỏi, cô ấy mang lại cho tôi được gì? Những bữa cơm? Cảm giác yên tình? Hay sự phục tùng? Tôi nghĩ mình không cần những thứ đó. Tôi cần một người vợ có thể làm bộ mặt của chồng, tôi không cần thêm một người mẹ hay một người giúp việc.

Tôi đã ước vợ mình lúc đó bằng được một nửa những người phụ nữ tôi quen biết. Tôi đã ước giá như cô ấy cũng mặc váy ngắn, cũng giày cao gót, cũng son phấn, cũng biết ra ngoài làm việc và tham gia vào các hoạt động xã hội thì tốt biết bao.

Tôi không dám đưa vợ đi các buổi họp mặt đồng nghiệp vì sợ cô ấy lạc lõng và sợ mình bị vợ làm cho mất mặt. Cô ấy không sắc sảo nhanh nhẹn như người khác. Cô ấy cũng không hiểu bất động sản hay thị trường chứng khoán là gì. Khi mọi người trò chuyện, cô ấy không có gì để góp vui. Khi được mọi người hỏi han, cô ấy cũng chỉ biết ấp úng trả lời. Tôi đã thấy rất xấu hổ. Tóm lại, cô ấy là một người vợ chỉ có giá trị sử dụng trong khuôn viên nhà riêng, ngoài ra không giúp ích được gì.

Sau 2 năm chung sống, tôi quyết định chia tay và sớm cưới một người phụ nữ khác là người vợ hiện tại. Và bây giờ chỉ mới tái hôn được nửa năm, tôi hiểu ra mình là một thằng dan ong thiển cận, độc ác, sai lầm. Tôi đã không hiểu gì về giá trị phụ nữ và bản chất của hôn nhân.

Tôi muốn một tờ giấy phải có 2 mặt phải và muốn một người chỉ toàn những điểm tốt. Tôi đã đứng núi này trông núi nọ, làm dở dang cả cuộc đời người vợ đầu tiên để mong cưới được một người hoàn hảo tốt đẹp hơn nhưng hóa ra lại phạm một sai lầm khác.

Đúng là vợ sau khiến tôi rất tự hào mỗi khi ra ngoài cùng nhau. Cô ấy đẹp, năng động và có tài kinh doanh. Ai cũng khen tôi tốt số khi được tái hôn với cô ấy. Nhưng giá trị cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng chỉ chấm dứt ở đó. Khi về nhà, cô ấy không muốn làm vợ, cô ấy vẫn muốn mình là doanh nhân thành đạt không động đến việc gì ngoài chỉ tay 5 ngón sai bảo chồng. Thuê giúp việc trẻ thì cô ấy sợ tôi cặp kè, thuê giúp việc già thì cô ấy sợ người ta không nhanh nhẹn, không hiểu cách dùng thiết bị hiện đại. Vì thế mà tôi bắt đầu chuỗi ngày trở thành một người dọn dẹp.

Chúng tôi không có những bữa cơm nhà. Khi tôi về thì cô ấy chưa về, khi tôi đi thì cô ấy chưa ngủ dậy vì tối qua xã giao về muộn. Ban ngày cô ấy làm việc, nơi đó không có tôi. Ban đêm cô ấy đi cà phê, bar để hưởng thụ đời sống xa hoa, những nơi đó cũng không có tôi, cho dù cô ấy có ngoại tình tôi cũng không biết được. Là vợ chồng ở chung nhà nhưng tôi chỉ có thể nói chuyện với cô ấy qua điện thoại nhưng cũng không nói được lâu vì cô ấy còn đang bận công việc.

Cô ấy và tôi không khác gì đồng nghiệp ở chung nhà. Cô ấy giúp được tôi trong công việc, gặp nhau chỉ nói đến công việc. Đó là điểm chung duy nhất gắn kết chúng tôi. Cô ấy không biết và không muốn làm vợ. Với cô ấy, chuẩn bị cho chồng một bữa cơm tươm tất là việc nặng nhọc nhất trên đời. Bởi sẽ làm hỏng bộ móng tay cô ấy mới sửa, làm tóc cô ấy có mùi dầu mỡ. 

Vợ tôi thích được ở ngoài hơn ở nhà. Không khí náo nhiệt, áo quần trang sức đắt tiền làm cô ấy vui vẻ. Điều khiến chúng tôi mâu thuẫn với nhau hơn cả là cô ấy chưa muốn sinh con. Tôi thì đã 34 tuổi, không biết phải đợi đến bao giờ mới được làm bố.

Bây giờ, tôi chỉ khao khát một ngôi nhà đúng nghĩa, nơi tôi trở về mỗi ngày với những bữa cơm bình dị và một người vợ đang chờ chồng. Có lẽ là tôi đang già đi vì tự thấy mình không còn phù hợp với những suy nghĩ phù phiếm. Hoặc cũng có thể là tôi đang bắt đầu nhận ra giá trị hôn nhân. Chỉ tiếc tôi đã trưởng thành quá muộn.

Tôi biết khi tôi tâm sự ra những điều này sẽ bị chê cười và bị cho là “đáng đời lắm”. Chính tôi cũng stress vì đời sống hôn nhân không được như ý. Ân hận thì đã muộn, nhưng chẳng lẽ lại một lần nữa đứt gánh giữa đường? Rất mong mọi người cho tôi một lời khuyên hữu ích.

Theo Afamily
Xem thêm: tam su tinh yeu

Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

Tôi quá lo xa hay mẹ chồng thực sự khó tính

Khi tôi đưa trả mẹ thì mẹ bảo "Tao lấy tiền của chồng mày, tiền mày tiết kiệm được thì cứ giữ đó, trả cái gì mà trả, tao không lấy". Tôi nói lại với anh như vậy thì anh bảo mẹ hãy lấy tiền đó gửi vào khoản tiết kiệm của anh. Nói thật tôi rất buồn, chồng đi làm xa, chẳng biết an toàn được bao nhiêu năm, đùng một cái lỡ anh có bồ, muốn bỏ tôi thì tôi phải làm sao.

Tôi 28 tuổi và chồng 33 tuổi, chúng tôi quen biết nhau từ nhỏ vì hai gia đình là chỗ bạn bè, có điều anh nhiều hơn tôi 5 tuổi nên khoảng thời gian anh học đại học và đi làm chúng tôi không gặp nhau. Hai năm trước bố mẹ anh qua nhà tâm sự ngỏ ý và muốn hai đứa nên duyên, bố mẹ tôi rất hài lòng với mối duyên này. Tôi lúc đầu do có cảm tình vì biết anh học giỏi và ngoan ngoãn nên cũng đồng ý tìm hiểu, được ba tháng thì anh ngỏ lời muốn cưới và tôi đã đồng ý.

Giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy rùng mình vì sao lúc đó mình liều thế, thời gian ngắn ngủi vậy đã đồng ý làm vợ người ta rồi. Tuy nhiên tôi thấy mình cũng may mắn là chồng rất tình cảm, luôn quan tâm vợ, anh đi làm xa chỉ về nhà vào hai ngày cuối tuần và lúc nào vợ chồng cũng vui vẻ với nhau, cùng nhau làm việc nhà, nấu cơm. Khi tôi bệnh anh rất ân cần chăm sóc, nhìn anh những lúc như vậy tôi rất thương và tự cảm thấy có lỗi vì đôi lúc cũng cằn nhằn anh những chuyện lặt vặt.


Nói tóm lại, đối với tôi chồng giờ là người dan ong hoàn hảo trừ một chuyện duy nhất mà đến giờ tôi vẫn không hiểu được và cũng không thể giải quyết được đó là vấn đề tiền bạc. Tôi ở cùng với bố mẹ chồng, ông bà đều là công chức nhà nước đã nghỉ hưu, lương hưu của hai ông bà là 15 triệu, ở nơi tôi sống thì cũng được coi khá giả. Tôi là nhân viên văn phòng lương hơn 3 triệu, còn chồng làm xây dựng tổng thu nhập khoảng 20 triệu.

Trước khi đám cưới diễn ra (lúc này chúng tôi đã làm đám hỏi), bố mẹ chồng trong một bữa cơm gia đình đã nói rất rõ ràng, sau này khi tôi về làm dâu mọi chi phí sinh hoạt trong nhà ông bà sẽ lo toan, lương của tôi có ít cứ giữ mà tiêu xài cá nhân, còn lương của chồng tôi đi làm xa chi phí hết bao nhiêu phần còn lại ông bà sẽ giữ. Giữ giùm khoảng chục năm sau đó mới giao lại cho vợ chồng tôi. Lúc nghe được tôi hơi ngỡ ngàng nên cũng không nói được gì. Sau đó chỉ hỏi anh thấy sao về chuyện này thì anh bảo bố mẹ chỉ giữ giùm thôi, tiền là của vợ chồng mình mà. Nói thật bây giờ tôi rất hối hận vì đã không làm mọi chuyện rõ ràng ngay lúc đó nên phải ngồi đây nhờ mọi người tháo gỡ bế tắc.

Vợ chồng tôi vẫn chưa có con, nguyên nhân là ở tôi nhưng chỉ có chồng biết chuyện này, bác sĩ vẫn bảo tôi mang thai được. Hiện giờ tôi chạy chữa nhưng lương thấp không đáp ứng đủ, nào thăm khám, nào tiểu phẫu, nhưng tiền bạc của hai vợ chồng thì không tự chủ nên đôi lúc thấy rất khó chịu. Xin nói thêm tôi không cho nhà chồng biết tình trạng của mình vì bố mẹ chồng rất khó tính và mong cháu, nếu biết tại tôi ông bà sẽ làm tôi stress mất. Hiện tại bố mẹ chồng nghĩ tôi bình thường mà còn nói ra nói vào khiến tôi tâm lý bất ổn lắm. Tôi sợ anh biết sẽ chán bỏ tôi mà ngoại tình mất.

Tuy nhiên tôi nói và chồng thông cảm nên chuyện này vẫn là hai vợ chồng tự lo liệu, anh ấy còn bảo tôi cứ thoải mái, từ từ rồi cũng có nhưng tôi rất bực bội mỗi lần tới lịch hẹn khám hoặc có công việc gấp thì phải đợi tới ngày chồng có lương, rồi tháng nào chồng không gửi tiền cho ông bà giữ là ông bà cứ la nói suốt vài ngày, tôi lại là người ở nhà nghe. Thầm nghĩ tiền của mình mình không thể tự thu tự quyết, tôi chán nản và hai vợ chồng cãi nhau ba trận to chỉ vì chuyện này, cãi xong chuyện đâu lại vào đấy chẳng thay đổi được gì, anh cũng muốn để bố mẹ chứ không phải tôi quản lý tiền tiết kiệm.

Mọi chuyện cũng chưa đến nỗi thất vọng khi vài tháng trước tôi bị tai nan giao thông, lúc đó mẹ chồng đứng ra chi trả viện phí và tôi nghĩ là bà lấy tiền của bà. Khi khỏe lại tôi có nói với anh muốn trả lại mẹ số tiền đó vì tôi vừa kết thúc một cuộc chơi họ, có đủ tiền để trả (tiền này là riêng của tôi vì vợ chồng tôi theo phương châm tiền ai nấy xài, chỉ khi tôi đi khám bệnh, xin thì chồng mới cho) và anh đồng ý.

Khi tôi đưa trả mẹ thì mẹ bảo "Tao lấy tiền của chồng mày, tiền mày tiết kiệm được thì cứ giữ đó, trả cái gì mà trả, tao không lấy". Tôi nói lại với anh như vậy thì anh bảo mẹ hãy lấy tiền đó gửi vào khoản tiết kiệm của anh. Nói thật tôi rất buồn, chồng đi làm xa, chẳng biết an toàn được bao nhiêu năm, đùng một cái lỡ anh có bồ, muốn bỏ tôi thì tôi phải làm sao. Tôi muốn vợ chồng là phải chung sức cùng nhau nhưng anh lại bảo anh làm như vậy là vì chúng ta. Nếu như lời anh nói thì sao lại "tiền ai nấy xài, thân ai đau ốm tự người đó lo như vậy", thực rất khổ tâm.

Mới đây bố mẹ ruột tôi sửa nhà, vì ông bà cũng lớn tuổi nên lần sửa nhà này tôi muốn phụ giúp, một là để báo hiếu công nuôi dưỡng hai mấy năm, hai là muốn ông bà sửa lần cuối cùng cho hoàn thiện luôn để sau này khỏi vất vả. Tôi ngỏ ý nhờ anh giúp một nửa, mà số tiền có nhiều nhặn gì cho cam, chỉ 10 triệu, anh bảo đầu tháng mới có lương nên tôi đành mượn tiền của người quen để đưa trước. Sau khi có lương anh không hề đề cập đến chuyện này nữa. Tôi không muốn nhắc, tự lo chi trả khoản nợ, nếu anh có lòng đã đưa tôi ngay khi có lương rồi.

Tôi có một phương châm sống là không bao giờ bận tâm quá về những lời nói của mọi người xung quanh vì không ai có một cuộc sống tròn vẹn. Cũng có lúc nghĩ thoáng rằng hãy hài lòng với những gì mình đang có nhưng nhiều khi cũng không khỏi chạnh lòng. Tôi có phải người tham lam chỉ biết có tiền đâu, tôi yêu chồng mình, muốn chồng tin tưởng, cho tôi đóng vai trò của một người vợ cùng xây tổ ấm mà thôi.

Hoài/Theo Vnexpress
Xem thêm: tam su tinh yeu

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

Đàn ông tốt họ có gia đình cả rồi...

vừa yêu tha thiết cô bạn gái, vừa tài giỏi thành đạt, vừa sẵn sàng xả thân để làm vừa lòng cô bạn gái. Bạn buồn bã nghĩ rằng, tại sao trong đời sống, đàn ông tốt đẹp đã đi đâu?

Người con trai chu đáo và biết quan tâm tâm sự có thể là một người rất vụng về, không đoán được bạn thích hoa gì, bạn ưa câu hứa hẹn nào, bạn thích được khen ra sao. Vì thế nên bạn để anh ta rớt lại ở tuổi hai mươi.

Người con trai thành đạt có thể bắt đầu hành trình trưởng thành bằng hình ảnh một cậu trai kiêu căng, ảo tưởng về bản thân nên ngày đêm chỉ theo đuổi mục đích khẳng định cái tôi to đùng ấy. Hối hả với từng cơ hội đến với cậu ấy. Bạn thấy một kẻ kỳ quặc, khó nói chuyện, kiêu ngạo thì làm sao xứng đáng được bạn yêu?

Một người chồng tốt, yêu vợ con, chu đáo việc nhà, biết đỡ đần gánh vác cùng bạn, không bao giờ ngoại tình, có khi lại là một người con trai đãng trí, nghèo và luộm thuộm, xấu trai, đi xe cũ, nghiện thuốc lá nặng, chẳng biết gì về phim ảnh và ca sĩ đang lên. Vì thế bạn cũng đánh trượt người chồng tốt ngay từ vòng gặp gỡ đầu tiên.


Và trong lúc bạn thất vọng vì hiện tại, thì bạn vẫn sụt sùi với những bộ phim diễm tuyệt có những anh chàng vừa đẹp trai, vừa đa tình, vừa chung tình, vừa yêu tha thiết cô bạn gái, vừa tài giỏi thành đạt, vừa sẵn sàng xả thân để làm vừa lòng cô bạn gái. Bạn buồn bã nghĩ rằng, tại sao trong đời sống, đàn ông tốt đẹp đã đi đâu? Ở đâu ba tiếng “Anh yêu em!” của riêng mình bạn mà thôi? Đàn ông tốt vì sao luôn là những người đã có vợ? Thế những dan ong tốt chưa vợ đi đâu hết rồi?

Họ không đi đâu cả, họ luôn ở bên cạnh bạn, từ lúc bạn mười lăm cho tới khi bạn bốn mươi, năm mươi.

Chỉ có điều bạn không hề nhận ra họ là ai, mà thôi!

Theo truyen368 
Xem thêm: chuyen tinh duc hay nhất

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Nguyên tắc bỏ túi cần nhớ khi điều trị xuất tinh sớm

Thứ 3 do các thói quen xấu bị lập đi lập lại như việc sinh hoạt tình dục quá sớm, thủ dâm quá độ kéo dài trong thời gian dài, quan hệ vụng trộm trong thời gian căng thẳng, quan hệ tình dục không hài hòa giữa vợ chồng…

Trong đời sống tình dục chuyện gặp khó khắn trong sinh hoạt là điều dễ hiểu. Một trong những căn nguyên gây ra tình trạng đó là chứng xuat tinh som vậy cách điều trị nó ra sao? Và nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm sao cho hiểu quả và an toàn nhất?

Xuất tinh sớm là tình trạng khá phổ biến ở nam giới nhất là ở tuổi thành niên và những người mới lập gia đình ít kinh nghiệm trong sinh hoạt tình dục. Tuy nhiên không phải vậy mà ở những người trung niên không mắc phải vì một lý do nào đó họ hoàn toàn có thể mắc xuất tinh sớm. Điều cần suy nghĩ là khi đã mắc thì điều trị thế nào có hiểu quả, để làm được điều đó bạn phải nắm phải chắc các nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm để có kết quả điều trị nhanh nhất có thể.

Nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm bạn cần phải biết


Xuất tinh sớm thường do đâu? Thông thường là do tâm lý quá căng thẳng, lo âu, quá hồi hộp…mà gây ra tình trạng trên nhất là những thành niên mới tiếp xúc với quan hệ tình dục. Như vậy nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm ở trường hợp này phải giải quyết tình trạng tâm lý triệt để tránh các tâm lý không ổn đinh khiến bạn mắc phải tình trạng này, bằng cách thư giãn trước khi sinh hoạt tình dục.

Thứ hai xuất tinh sớm thường do sự nhảy cảm quá mức ở dương vật khiến cho nam giới không thể làm chủ được trong quá trình sinh hoạt. Những trường hợp mắc phải thì nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm cơ bản là giảm kích thích quá mức tác động tới cậu nhỏ, thông thường các biện pháp hay có thể áp dụng như sử dụng bao cao su, thuốc xịt chống xuất tinh sớm như Power Delay Spray, Stud 100…

Thứ 3 do các thói quen xấu bị lập đi lập lại như việc sinh hoạt tình dục quá sớm, thủ dâm quá độ kéo dài trong thời gian dài, quan hệ vụng trộm trong thời gian căng thẳng, quan hệ tình dục không hài hòa giữa vợ chồng…với những trường hợp này nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm phải là bỏ dần các tình trạng trên cải thiện đời sống tình dục hợp lý, năng tập thể dục thể thao thường xuyên nâng cao sức khỏe và tránh bệnh yếu sinh lý.

 Kết luận

Như vậy việc các nguyên tắc điều trị xuất tinh sớm phải theo từng trường hợp củ thể nào đó để có kết quả tốt nhất. Ngoài ra người bị xuất tinh sớm phải hạn chế sử dụng các chất kích thích, tốt nhất là ngưng không sử dụng nữa như rượu, bia, thuốc lá…

Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Làm gì để điều trị chứng xuất tinh sớm

Xuất tinh sớm là một bệnh lý khá phổ biến ở nam giới và người ta thường gọi đó là bệnh rối loạn cương dương hay nói cách khác là bệnh mất cân bằng các yếu tố men nội sinh, mất cân bằng yếu tố cương dương, thiếu hụt hoocmon nội sinh testosterone

Vậy để điều trị xuất tinh sớm chỉ đơn giản là việc làm cân bằng yếu tố men nội sinh ở trên, và cải thiện hoocmon nội sinh testosterone với mong muốn hiệu quả và an toàn. Nói thì đơn giản tuy nhiên việc thực hiện thì cực kỳ gian nan và phải cần sự kiên trì.

Tuy nhiên bạn có thể tham khảo thuốc thiên lực đơn thành phần từ thảo dược và tăng nội tiết tố sinh dục nam một cách hiệu quả, hoặt tại trang thienlucdon.com, thuốc trị dứt điểm xuat tinh som và rất an toàn bởi thành phần từ thiên nhiên

Điều trị xuất tinh sớm hay còn gọi là làm cân bằng yếu tố men nội sinh, làm tăng nồng độ hoocmon sinh dục nam testosteron là phối hợp nhiều phương pháp điều trị như: điều trị theo phương pháp dùng thuốc, điều trị theo cơ chế thần kinh, và theo phương pháp luyện tập….

Điều trị xuất tinh sớm theo phương pháp dùng thuốc
Bệnh xuất tinh sớm là do mất cân bằng yếu tố men nội sinh hoặc suy giảm nồng độ hoocmon sinh dục nam thì có 2 nhóm thuốc điều trị theo 2 cơ chế khác nhau


Nhóm thuốc cân bằng yếu tố men điều trị xuất tinh sớm như: willmon, cialis, viagra, các thuốc này làm cân bằng lại yếu tố cương dương, giúp cải thiện được tình trạng bệnh xuất tinh sớm. Trong nhóm này thì thuốc willmon được khuyến cáo dùng nhiều hơn bởi tính hiệu quả và an toàn của nó
Nhóm thuốc làm tăng cường hoocmon sinh dục nam thường là thuốc từ thảo dược, có tác dụng cải thiện chức năng thận, giúp tăng tiết testosteron tự nhiên. Cải thiện chức năng sinh lý nam giới. Ví dụ một số sản phẩm trong nhóm này là: Thiên lực đơn, xích thố vương, rocket, sâm alipas. Trong đó chỉ có thuốc thiên lực đơn mới được nghiên cứu, đánh giá về tác dụng trên thực nghiệm mang lại sự cải thiện nồng độ testosteron cao 50-70%.
Một số thuốc an thần, hay thuốc chống trầm cảm cũng được liệt vào danh sách thuốc điều trị xuất tinh sớm. Nó có cơ chế làm giảm hưng phấn ở dương vật khi quan hệ tình dục, giảm kích thích tình dục, cho nên tăng được thời gian quan hệ, tuy nhiên nhón thuốc này mang lại khá nhiều tác dụng phụ và điều trị phải tuân thủ tuyệt đối những hướng dẫn điều trị xuất tinh sớm của bác sỹ
Điều trị xuất tinh sớm theo phương pháp không dùng thuốc

Thường đây là những mẹo phối hợp vào trong quá trình điều trị dùng thuốc, tuy nhiên nó mang lại hiệu quả khá cao cho những ai chăm chỉ rèn luyện và sẽ giúp bạn cải thiện tình trạng yếu sinh lý.

Rèn luyện cho cơ vùng chậu khỏe mạnh hơn, tập cho cơ bẹn và dây chằng bẹn khỏe thì khả năng kiểm soát xuất tinh cũng rất tốt. Đơn giản chỉ là tập thường xuyên động tác đứng lên, ngồi xuống, hay động tác gánh tạ….
Rèn luyện cho việc quen với sự thay đổi của nhiệt độ môi trường bên trong và bên ngoài của âm đạo, khi quen rồi thì việc kiểm soát sự xuất tinh cũng dễ dàng hơn

Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

Xuất tinh sớm có phải là dấu hiệu của yếu sinh lý?

Cùng với câu hỏi của bạn nhiều bạn cũng thắc mặc liệu xuất tinh sớm có phải là yếu sinh lý không? Bởi từ "yếu sinh lý" được dùng khá phổ biến và tuy tiện ở nước ta dù họ không hiểu yếu ở đây là gì? Ở đàn ông họ cảm thấy tủi họ khi bị chế là yếu, người vợ có thể không có ý gây tổn thương nhưng những phát ngôn ẩu như vậy thì người chồng phải "ôm hận" rất lâu.

Yếu sinh lý là tình trạng người đàn ông không có khả năng cương dương để quan hệ tình dục cũng như không có khả năng duy trì sự cương dương khi dương vật vào trong âm đạo. Thông thường họ phải cải thiện tình trạng này bằng thuốc hoặc dùng những hình ảnh mát mẻ để giúp tăng cương dương. Vì vậy mọi thứ diễn ra bình thường mà không bị mắc các công đoạn trên thì người vợ nói người chồng yếu sinh lý để chỉ trích là không nên. Trường hợp anh Tuấn chỉ mắc xuất tinh sớm mà đã bị vợ quy kết là "yếu" sẽ khiến người chồng bị tổn thương và căng thẳng, sợ mỗi khi giao hợp vì xuất tinh sớm không phải là yếu sinh lý.

Xuất tinh sớm là tình trạng khá phổ biến ở nam giới (chiếm khoảng 30-40%) với tiến bộ và hiểu biết việc chống xuất tinh sớm đạt kết quả cao, hơn 90% thành công trong việc điều trị. Ở mức phức tạp hơn là tình trạng rối loạn cương dương thông thường xảy ra ở lứa tuổi khá cao là 40-70, điều mừng là có đến 80% ca thành công trong việc điều trị.

Vậy xuat tinh som có phải biểu hiện của tình trạng rối loạn cương dương. Bạn không nên nhầm lẫn và quy kết chúng là một, bởi nhiều người ngộ nhận và dùng thuốc điều trị không hiệu quả. Vì người bệnh rối loạn cương dương có thể đi kèm xuất tinh sớm, còn người bị xuất tinh sớm nhưng vẫn khỏe mạnh thì không thể coi là bị rối loạn.


Trên thực tế, cộng đồng thường quy kết tùy tiện yếu sinh lý cho các trường hợp khác như vô sinh, xuất tinh sớm, rối loạn cương dương...mà không hiểu rõ bản chất của vấn đề.

Chẳng người đàn ông nào lại muốn nghe mình bị yếu sinh lý cả. Vì vậy chị em cần thận trọng khi gọi chồng là "yếu", nếu chồng mắc phải xuất tinh sớm thì cần cùng chồng tìm ra nguyên nhân và điều trị, thay vì để chồng tự ti và mặc cảm về sức mạnh của mình.

Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Suy nhược cơ thể, yếu sinh lý nên uống thuốc gì?

Hiện nay suy nhược cơ thể là căn bệnh của thời hiện đại, không riêng gì người lớn tuổi mắc bệnh mà cả nam thanh niên đang trong giai đoạn khỏe mạnh nhất cũng không thể tránh khỏi. Vậy nguyên nhân do đâu và khi bị suy nhược cơ thể nên uống thuốc gì hiệu quả?

Biểu hiện của suy nhược cơ thể là gì?

Những dấu hiệu thường thấy của suy nhược cơ thể là đau đầu, chóng mặt, giảm cân, chán ăn, luôn mỏi mệt, không muốn làm việc...khi cơ thể trong tình trạng quá tải, sức lực không đủ để chi phối các hoạt động trong cuộc sống hằng ngày.

Trong các loại bệnh lý về mãn tình thì suy nhược cơ thể là 1 bí ẩn khó hiểu nhất vì nó không có nguyên nhân rõ ràng và cũng không có những thước đo cụ thể để chuẩn đoán bệnh lý. Tất cả mọi người đều có thể bị mắc suy nhược từ vài năm hoặc thường xuyên dẫn đến mất khả năng tập trung, suy giảm trí nhớ, nhức đầu, mệt mỏi....khiến chất lượng cuộc sống giảm sút.


Triệu chứng thường gặp

- Về sinh lý: Người bị mắc bệnh luôn cảm thấy mệt mỏi, kệt sức, hoa mắt, chóng mặt, đầy bụng, táo bón, cảm giác khó chịu toàn cơ thể, dễ bị chuột rút, kim châm...

- Về trí năng: Khó tập trung, giảm khả năng linh hoạt, rối loạn trí nhớ, dễ xúc động bực tức, hay lo âu về bệnh tất khiến tình trạng trở nên trầm trọng hơn.

- Về tình dục: Ở đàn ông chủ yếu là xuất tinh sớm, rối loạn cương dương, thời gian sinh hoạt tình dục ngắn. Ở phụ nữ lãnh cảm với tình dục, không còn hưng thú, rối loạn kinh nguyệt.

Nguyên nhân gây suy nhược cơ thể

Khi bị suy nhược cơ thể giống như bệnh do virut, nhưng ở virut các triệu chứng sẽ giảm từ 1- 2 tuần, còn với hội trứng suy nhược có thể kéo dài đến vài tháng hoặc thậm trí vài năm.

Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng suy nhược cơ thể nhưng chưa có định lượng rõ ràng như: Ở một số người do lao động quá sức, ăn uống kiêng khem, thiếu chất dinh dưỡng,....Một số người mắc bênh lý như thiếu máu thiếu sắt, suy giảm miễn dịch, thay đổi hormone cơ thể...Hoặc đơn giản do căng thẳng kéo dài khiến cơ thể luôn trong tình trạng mệt mỏi, thiếu ổn định về tinh thần.


Suy nhược cơ thể nên uống thuốc gì
Dinh dưỡng là yếu tố then chốt khi rơi vào tình trạng suy nhược cơ thể

Thực đơn dinh dưỡng mỗi ngày cần thiết phải bổ sung thêm rau xanh như súp lơ, cải thìa, những loại rau nhiều axit folic và vitamin tốt cho sức khỏe, dễ ăn… và đặc biệt lưu ý tuyệt đối không được bỏ bữa. Đối với người ít vận động nên thay đổi thói quen tập thể dục vào buổi sáng.

Với người lao động quá cần ăn đầy đủ các chất đạm, lipit (thịt, cá , trứng...) hạn chế dùng chất kích thích, sắp sếp công việc hợp lý để có thời gian nghỉ ngơi sau thời gian làm việc mệt mỏi. Bên cạnh đó trong thời gian không chỉ nên bổ sung vitamin và khoáng chất mà còn nên bổ sung acid amin trong thời kỳ nay, acid amin chất dẫn thần kinh giúp não bộ hưng phấn. Trong thời gian này bộ phân tiêu hóa làm việc kém nên chọn dễ tiêu ít chất béo bão hòa.

Suy nhược cơ thể, yếu sinh lý nên uống thuốc gì hiệu quả?

Suy nhược cơ thể uống thuốc gì? Thông thường bác sĩ, dược sĩ sẽ kê thêm các thuốc có tính an thần, trị suy nhược nhưng cách này chỉ là tạm thời giải quyết, thường có các tác dụng phụ đi kèm. Nếu tình trạng bạn quá nặng nên đi khám tại bệnh viên uy tín để biết các điều trị hợp lý nhất.

Tốt nhất muốn cải thiện tình trạng suy nhược cơ thể nên sử dụng thuốc có nguồn gốc tự nhiên bổ sung chất dinh dưỡng, vitamin cần thiết để giúp cân bằng sức khỏe từ bên trong. Nên dùng những loại thuốc giúp bổ sung các thành phần dinh dưỡng mà cơ thể khó tổng hợp, cải thiện tình trạng suy nhược cơ thể ở nam giới, hơn nữa còn giúp tăng sinh lý nam, kéo dài thời gian quan hệ tình dục.

Theo xuattinh.edu
Xem thêm: những câu chuyện tam su gia dinh

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Tổng quan về xuất tinh sớm...

Xuất tinh sớm là gì?
Xuất tinh sớm là xuất tinh không kiểm soát được trước hoặc ngay sau khi xâm nhập tình dục, với sự kích thích tình dục tối thiểu và trước khi người đó muốn. Nó có thể dẫn đến một trải nghiệm tình dục không thỏa mãn cho cả hai đối tác. Điều này có thể làm tăng sự lo lắng rằng có thể đóng góp cho vấn đề. Xuất tinh sớm là một trong những hình thức phổ biến nhất của rối loạn chức năng tình dục nam giới và có lẽ bị ảnh hưởng mỗi người ở một số thời điểm trong cuộc sống của mình. Bài này chúng tôi giới thiệu thêm thuốc thiên lực đơn từ thảo dược dứt điểm những vấn đề về xuất tinh sớm và yếu sinh lý

Nguyên nhân gây xuất tinh sớm?

Hầu hết các trường hợp xuất tinh sớm không có nguyên nhân rõ ràng. Với kinh nghiệm tình dục và tuổi tác, nam giới thường tìm hiểu để trì hoãn cực khoái. Xuất tinh sớm có thể xảy ra với một đối tác mới, chỉ trong những tình huống tình dục nhất định, hoặc nếu nó đã được một thời gian dài kể từ khi xuất tinh cuối cùng. Yếu tố tâm lý như lo lắng, cảm giác tội lỗi, hoặc trầm cảm có thể gây xuat tinh som. Trong một số trường hợp, xuất tinh sớm có thể liên quan đến một nguyên nhân y khoa như là vấn đề nội tiết, chấn thương, hoặc một tác dụng phụ của một số loại thuốc.

Các triệu chứng chính của xuất tinh sớm là một không kiểm soát được xuất tinh trước hoặc ngay sau khi quan hệ tình dục bắt đầu. Xuất tinh xảy ra trước khi người đó muốn nó, với sự kích thích tình dục tối thiểu.


Làm thế nào là xuất tinh sớm chẩn đoán?

Bác sĩ sẽ thảo luận về lịch sử y tế và tình dục của bạn với bạn và tiến hành kiểm tra sức khỏe toàn diện. Bác sĩ có thể muốn nói chuyện với đối tác của bạn cũng. Xuất tinh sớm có thể có nhiều nguyên nhân. Vì vậy, bác sĩ của bạn có thể yêu cầu xét nghiệm để loại trừ bất kỳ vấn đề y tế khác.

Làm thế nào là nó được điều trị?

Trong nhiều trường hợp xuất tinh sớm giải quyết riêng của mình qua thời gian mà không cần điều trị y tế. Thực hành kỹ thuật thư giãn hoặc sử dụng các phương pháp phân tâm có thể giúp bạn trì hoãn xuất tinh. Đối với một số người, dừng hoặc cắt giảm việc sử dụng rượu, thuốc lá, hoặc các loại thuốc bất hợp pháp có thể cải thiện khả năng của họ để kiểm soát xuất tinh.

Bác sĩ có thể khuyên bạn nên thực hành và kỹ thuật cụ thể đối tác của bạn để giúp trì hoãn xuất tinh. Những kỹ thuật này có thể liên quan đến việc xác định và kiểm soát những cảm giác đó dẫn đến xuất tinh và giao tiếp để làm chậm hoặc ngăn chặn sự kích thích. Các tùy chọn khác bao gồm sử dụng bao cao su để giảm bớt cảm giác đến dương vật hoặc thử một vị trí khác nhau (chẳng hạn như nằm trên lưng của bạn) trong khi giao hợp. Tư vấn hoặc điều trị hành vi có thể giúp giảm bớt lo âu liên quan đến xuất tinh sớm.

Và thuốc thiên lực đơn được chứng minh trị dứt điểm các vấn đề sinh lý, xuất tinh sớm và lại rất an toàn cho người sử dụng hãy tham khảo thêm để có thể trị vấn đề xuất tinh sớm của mình bạn nhé 

Xem thêm: chuyen ay hay nhất

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

Gửi vợ anh...

Em viết tâm sự với tư cách là người thứ ba gửi cho chị, chồng của người yêu em, tâm thư này em gửi chị với mục đích để chia sẻ rõ ràng những gì em đang nghĩ.

Chị ạ, em viết tâm thư này nói thật là em liều, mà hơn nữa em sẽ nhận được nhiều “gạch đá” vì thông thường người ta hay đổ lỗi cho kẻ chuyên phá hoại hạnh phúc gia đình chứ ít có nhìn nhận nào công bằng từ người trong cuộc. Vậy thì hôm nay em quyết định viết tâm thư này gửi chị, vì em biết em không thể nói chuyện trực tiếp, em không dám nói chuyện trực tiếp và em cũng không muốn nói chuyện trực tiếp với chị, vợ của người tình mà em đang yêu.

Nói thật với chị, em không phải là đứa lăng loàn. Chồng chị đến với em ban đầu em hoàn toàn cự tuyệt, không phải vì em biết anh ta đã có vợ, anh ấy hoàn toàn giấu điều đó chị ạ. Chắc chị sẽ cười thầm và cho rằng em bao biện phải không? Em không cần phải làm thế vì em đâu phải là đứa con gái kém cỏi, vậy nhưng chồng chị đã theo đuổi em gần 4 tháng trời, với sự kiên nhẫn tinh tế đến mức em không thể hình dung nổi. Và đương nhiên là kết quả thì chị đã biết, em đã mềm lòng trước tình cảm của anh ấy mà không hề biết rằng anh ấy đã có vợ. Đến lúc em biết ra được sự thật này thì đã muộn, tình cảm của em dành cho anh ấy đã quá lớn rồi.


Xin chị đừng vội giận, em không phải là đứa biết chết mà vẫn cố tình lao vào, em đã dằn vặt cắn rứt lương tâm. Em cũng đã quyết tâm rời bỏ anh ấy, em đã thay đổi cả số điện thoại, cả nơi ở, vậy nhưng chồng chị vẫn tìm đến và van xin em đừng bỏ anh ấy. Phụ nữ ai chẳng có phút yếu lòng, đôi lúc em không thể kìm lòng được trước sự cô đơn ấy.

Và một điều nữa, chị biết không, đó là khi chị nhận ra chồng chị ngoại tình, thì chị đã giữ chồng bằng cách chị ghen ầm ĩ lên, rồi chửi bới không tiếc lời. Chị còn lôi em ra sỉ nhục trước mọi người. Chưa hết, đọc tin nhắn của chị chửi chồng là con nọ con kia, chị ví chồng chị như súc vật, chị gọi chồng chị là mày xưng tao, rồi chị đánh anh ấy, chị tát anh ấy, chị hành hạ anh ấy thường xuyên. Liệu rằng cách đối xử của chị như vậy có làm cho anh ấy muốn về bên chị nữa không?

Em có đọc ở đâu đó có một câu rằng: “Muốn đánh địch thì phải đoàn kết”, nhưng thật tiếc rằng chị đã không làm điều ấy. Chị có nghĩ rằng chính hành động của chị đang đẩy chồng chị đến với em không? Nói luôn với chị là em không hề muốn nhận hạnh phúc đó, em là đứa con gái muốn có người yêu và cưới đàng hoàng chứ không muốn rơi vào cuộc tình hẹn hò chui lủi, vì thế, nếu muốn giữ chồng, xin chị hãy cư xử văn minh và nhân ái hơn đi chị.

Làm đàn bà thật khổ, xét cho cùng em và chị đều là nạn nhân của thói trăng hoa vô lối từ người dan ong, là người trong cuộc, chị đau khổ và bị phản bội, còn em là người thứ ba cũng đau khổ và cô đơn. Em không hề tự mãn, không hề kinh khủng chộp giật như ngôn ngữ của chị. Em cũng dằn vặt và day dứt, bởi em cũng là con người và là đứa biết cư xử chị ạ.

Em biết rằng chị rất yêu chồng, và vì yêu nên mới càng thấy đau khổ và thù hận. Nhưng sống như thế thì cuộc sống đâu còn có ý nghĩa gì. Tại sao chị không thương lấy bản thân mình, tại sao chị lại phải hi sinh hết mọi thứ cho chồng mình như vậy? Để rồi tối ngày lao vào công việc, rồi con cái, rồi nhà cửa và cuối cùng là những niềm vui nhỏ bé cuối cùng cũng trôi đi mất. Xin đừng chửi em là “dạy đĩ vén váy”, vì xét cho cùng, chị cần yêu thương chính mình hơn hết, lúc đó chị sẽ thấy chị thực sự cần gì ở cuộc sống này. Điều đó rất quan trọng, vì nếu chị có làm đủ cách để anh ấy dứt bỏ em, thì biết đâu anh ấy lại đến với người khác, chị biết chồng chị tham lam tới mức nào mà.

Em sẽ rời xa anh ấy. Đó là lời hứa với bản thân em, không phải với chị hay với anh ấy, mà đó là cách em cần phải làm. Vì anh ấy không xứng đáng với một ai trong số em và chị, chị có thể lựa chọn tiếp tục, nhưng em thì không. Cuộc đời của em là ở một chỗ khác, cho một người khác. Suy cho cùng, làm người tình không phải lúc nào cũng tự mãn hay sung sướng, ai cũng có những nỗi khổ riêng không thể nói, và hôm nay em viết tâm thư này là những lời cuối cùng em muốn chia sẻ với chị.

Người thứ ba!
Theo tamsubuon

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

Tình yêu của anh thô ráp nhưng đẹp đến lạ thường

Còn tôi, đôi khi vẫn cảm thấy chông chênh bởi thứ cảm xúc của mình. Tôi không muốn anh phải chịu thiệt thòi khi đến với tôi. Tôi hay nói rằng không tin anh nhưng thực chất người tôi không tin lại chính là bản thân mình. Tôi lo sợ không có nhiều thời gian dành cho anh. Lo sợ không thể làm một người vợ đảm trong khi công việc thường xuyên phải đi xa.

Món quà đầu tiên anh tặng cũng xấu xí và nhàu nhĩ nhưng tôi cảm nhận được nó rất thật, quan trọng là nó được làm từ chính đôi tay của anh. Anh là người dan ong khá chân thật và ấm áp. Anh là một kỹ sư điện, còn tôi lại là một biên tập viên, hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật, truyền hình. Hai con người với hai tính cách đối lập nhau, tính chất công việc cũng khác nhau, tưởng rằng rất khó để hòa hợp nhưng không. Chúng tôi hoàn toàn quên mất điều đó và chỉ biết yêu thương nhau nhiều hơn mỗi ngày.

Trước khi yêu nhau chúng tôi đã may mắn được trải qua giai đoạn mang tên tình bạn đẹp đúng nghĩa. Anh quan tâm tôi từ những điều đơn giản nhất, không cần phải nói ra anh cũng biết tôi thích gì và không thích gì. Nhiều lần anh khiến tôi không khỏi bất ngờ bởi những hành động vô tình của mình dành cho tôi. Anh là người đầu tiên quan tâm đến bữa ăn, giấc ngủ và sức khỏe của tôi. Mặc trời mưa gió anh vẫn bất chấp chạy đến khi tôi giận dỗi và lúc ốm đau. Anh chịu đựng cái tính ngang bướng lúc như bà già lúc lại như đứa trẻ con của tôi. Anh luôn nhường nhịn, không bao giờ để tôi phải tức giận. Anh nói chỉ muốn nhìn thấy tôi cười.


Anh lắng nghe mọi tâm sự từ quá khứ đến hiện tại của tôi, lắng nghe những giọt nước mắt của tôi. Anh tự nhận lấy trách nhiệm sẽ nắm tay tôi đi đến cuối con đường và sẽ là người bảo vệ tôi trong cuộc sống này. Anh từ chối việc bố mẹ muốn anh về quê làm việc chỉ là để được ở gần tôi, nhìn thấy tôi sau mỗi ngày làm việc mệt mỏi. Anh nói không muốn xa tôi và quan trọng là rất tin tưởng ở tôi.

Còn tôi, đôi khi vẫn cảm thấy chông chênh bởi thứ cảm xúc của mình. Tôi không muốn anh phải chịu thiệt thòi khi đến với tôi. Tôi hay nói rằng không tin anh nhưng thực chất người tôi không tin lại chính là bản thân mình. Tôi lo sợ không có nhiều thời gian dành cho anh. Lo sợ không thể làm một người vợ đảm trong khi công việc thường xuyên phải đi xa.

Chúng tôi đã lên kế hoạch hoàn hảo cho một chuyến đi chơi vào hai ngày cuối tuần, anh vô cùng hào hứng vì đây là lần đầu tiên chúng tôi đi chơi cùng nhau. Anh đã từ bỏ tất cả những bộn bề của ngày hôm đó để dành thời gian cho chuyến đi của hai đứa. Vậy mà tôi lại có lịch đi công tác đột xuất, tôi không từ bỏ công việc được như anh. Tôi thà từ chối chuyến đi còn hơn là bỏ bê công việc.

Tôi nhận thấy có chút buồn bã trong đôi mắt anh, cũng thấy nhói đau khi anh nói “Rồi anh cũng phải tập quen dần với điều đó thôi mà”. Có khi nào tôi đã quá ưu ái công việc mà quên mất anh cũng là người quan trọng đối với mình?

Tôi thường trách anh không biết lãng mạn nhưng tôi lại quên mất rằng anh là dân kỹ thuật chứ không phải dân làm nghệ thuật như mình.Bù lại anh lại rất chung thuỷu và biết yêu thương, anh không có tính lăng nhăng hay ngoại tình. Mọi thứ anh dành cho tôi đều thô ráp như chính con người anh vậy. Ngay cả món quà đầu tiên anh tặng tôi cũng vô cùng xấu xí và nhàu nhĩ nhưng tôi lại cảm nhận được nó rất thật và quan trọng là nó được làm từ chính đôi tay của anh chứ không phải được mua bằng tiền.

Chúng tôi có thể bên nhau cả ngày không biết chán, ngay cả khi không có gì để nói chúng tôi lại gây chuyện để cãi nhau cho “vui”. Tôi thích cái cách anh ngồi tập trung ánh mắt quan sát mọi hành động của tôi khi nấu ăn hoặc làm gì đó và quay lại hai đứa cùng mỉm cười với nhau.

Hạnh phúc đôi khi đến từ những điều đơn giản nhất và những khoảnh khắc giản dị đến vô thường ấy. Nếu gặp đúng người, đúng thời điểm thì có nghĩa là chúng ta đã chạm tới hạnh phúc. Sự khác biệt sẽ giúp chúng ta hiểu và học cách biết yêu thương một người là như thế nào. Mỗi ngày hãy dành cho nhau một chút quan tâm, lo lắng, một chút hiểu nhau… như vậy cũng đủ làm cho đối phương ấm lòng.

Cảm ơn anh đã đến và ở lại bên em. Chúng ta sẽ cùng nắm chặt tay nhau đi về phía cuối con đường anh nhé.

Tâm/Vnexpress



Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

Xa nhà đàn ông ắt sẽ ngoại tình

Vì tôi thấy quá nhiều trường hợp như vậy. Mỗi khi nghe ai kể chuyện gì liên quan tới việc chồng đi làm xa, tôi lại giật thót cả người chỉ sợ ứng vào mình. Chồng đi làm xa nhưng ngày nào cũng gọi điện về, khoảng 1 tháng về nhà 1 lần được 2 ngày thứ 7, chủ nhật cũng chịu khó làm việc nhà.

Tôi sinh ra trong 1 gia đình nghèo, cha mẹ ly hôn thế nên tôi cảm nhận được rất rõ thiệt thòi của những đứa trẻ mang nhiều tam su gia dinh buồn. Hiện tại tôi đã có gia đình và 1 con trai 3 tuổi, chồng tôi làm trong ngành xây dựng hiện tại đang làm ở xa. Tất cả những bế tắc của tôi cũng bắt nguồn từ chính công việc của chồng.

Chồng tôi là 1 người tốt, biết giúp đỡ vợ con, sống có trách nhiệm. Tôi rất vui về điều đó. Tuy cuộc sống có nhiều khúc mắc, đôi khi vợ chồng giận dỗi nhau nhưng không quá quan trọng. Chồng tôi cũng có nhiều điểm làm tôi không hài lòng như hay nhậu nhẹt, tụ tập bạn bè đôi khi xao nhãng gia đình. Điều đó tôi cũng chấp nhận vì chẳng ai là hoàn hảo cả. Đôi khi tự an ủi mình như vậy; được cái nọ thì chấp nhận mất cái kia vì bản thân mình chắc chắn cũng sẽ có điểm còn hạn chế.

Từ trước đến giờ, tôi không mong lấy được chồng giàu vì tôi đọc quá nhiều bài viết của các chị vợ đại gia lên than thở rằng chồng giàu có hay bồ bịch xao nhãng gia đình. Tôi chỉ mong lấy được 1 người sống tình cảm, biết quan tâm gia đình, là chỗ dựa cho mình. Có công việc ổn định, lương ở mức trung bình khá là được không cần quá cao (vì đàn ông lắm tiền sẽ nhiều tật- tôi biết mà). Vậy là được, không mong muốn gì hơn. 


Hiện tại tôi có công việc ổn định, thu nhập không quá cao nhưng cũng là đủ, cuộc sống cũng thoải mái, chịu khó tiết kiệm thì không quá thiếu thốn. Nhưng điều mà tôi ân hận nhất là chồng tôi làm trong ngành xây dựng và luôn phải đi xa nhà trong thời gian dài. 

Năm 2014 anh vào công tác trong Thanh Hóa, từ đó đến nay được gần 1,5 năm. Hồi năm ngoái anh có hứa với tôi là làm đến tết rồi về, tôi tin. Nhưng rồi anh được thăng chức trưởng phòng lại bảo tiếp tục ở đó làm thêm thời gian nữa (không nói cụ thể là bao lâu) làm tôi chán nản vô cùng. 

Đàn ông xa nhà, tôi cũng lo về cái khoản bồ bịch, giải quyết chuyen tinh duc. Vì tôi thấy quá nhiều trường hợp như vậy. Mỗi khi nghe ai kể chuyện gì liên quan tới việc chồng đi làm xa, tôi lại giật thót cả người chỉ sợ ứng vào mình. Chồng đi làm xa nhưng ngày nào cũng gọi điện về, khoảng 1 tháng về nhà 1 lần được 2 ngày thứ 7, chủ nhật cũng chịu khó làm việc nhà. Thời gian gần đây, tôi cảm giác anh có chút xao nhãng trong chuyện vợ chồng, tôi cũng hơi nghi. Nhưng rồi dập tắt vì thấy chồng vẫn quan tâm, lúc đó tôi chỉ nghĩ có thể do công việc áp lực mới vậy. 

Có lần đang đi xe máy trên đường, trời mưa, chồng tôi bảo là giờ có ô tô mà đi có phải thích hơn không, tôi hiểu ý của a đang trách tôi không ủng hộ chồng đi xa để tiến thân, để có nhà đẹp, có ô tô. Tôi bảo em không cần ô tô, đi xe máy cũng đc vì em hay say xe. Anh giận dỗi, phóng xe đến 80km/h tôi đứng tim chịu thua bảo anh đi chậm chậm lại. Tôi biết anh vất vả nhiều trong công việc, mong muốn tiến thân để không thua kém bạn bè, nhất là không muốn thua kém vợ (vì tôi cũng biết cách làm thêm để kiếm tiền). Có lẽ anh đã bị cuốn theo danh vọng, chức tước, trong cách nói chuyện, tôi cảm nhận được điều đó.

Cách đây vài tuần, tôi có được thông tin từ 1 đồng nghiệp của chồng tôi, trong lúc say rượu đã vô tình tiết lộ với tôi “Đàn ông xa nhà 100% đều đi giải quyết sinh lý, bóc bánh trả tiền” và chồng tôi cũng không ngoại lệ. Tôi tin những lời cậu đồng nghiệp kia nói, vì bản thân tôi đã cảm nhận được sự khác biệt trong thời gian gần đây, chỉ có điều không có căn cứ nên còn bán tín bán ngờ. Chỉ khi nghe cậu đồng nghiệp kia nói, tôi mới tin những linh cảm của tôi trước đây là thật. Giờ tôi cũng ko biết là ngoài việc đó, anh ấy còn điều gì giấu giếm tôi nữa không. 

Mới biết tin chồng cũng đi giải quyết nhu cầu sinh lý như những người khác mà tôi bủn rủn hết cả chân tay. Đem ra hỏi thì chối bay chối biến không nhận. Tôi tuyệt vọng vô cùng, thời gian gần đây tôi bị bệnh phụ khoa, chắc là do nguồn từ đó mà ra, vì từ trước đến giờ chưa bao giờ bị cả.

Mỗi khi nói chuyện về công việc của anh, chồng tôi đều nói bình thường, và không chịu san sẻ thêm gì. Tôi có cảm giác anh rất lạnh nhạt với tôi. Tôi luôn chú ý chăm sóc bản thân, nên trông thân hình cũng khá gọn gàng nên tôi nghĩ chắc không phải anh chán vợ. 

Mấy ngày hôm nay tôi chán nản vô cùng, lúc nào cũng chỉ muốn khóc. Nhiều lúc bưng bát cơm lên ăn, nước mắt cứ trào ra, rồi lại đặt bát cơm xuống không nuốt nổi. Mỗi khi đi làm về, nhà cửa vắng vẻ tôi lại chán nản vô cùng (Tôi ở Hà Nội một mình, con gửi về quê ông bà trông. Hàng tuần tôi đều về quê thăm con rồi lại lên đi làm). Trong đầu tôi luôn vang vọng câu hỏi phải chăng đàn ông xa nhà đều đi "bóc bánh trả tiền?". Vậy thì có nên tha thứ không?

Ngồi viết những dòng này, nước mắt tôi cứ trực trào ra nhưng không dám khóc vì đang ngồi trên cơ quan. Nhiều lúc đã nghĩ đến chuyện bỏ chồng, nhưng cũng thương con, với lại anh cũng không có gì không tốt, chỉ mỗi chuyện hay đi làm xa. Giờ lại thêm cái việc này tôi mới biết, tôi đang lăn tăn quá! Tôi đã nhiều lần nói anh chuyển về gần, anh cứ ậm ừ xin thêm thời gian nữa. Nói nhiều quá thì anh bảo tôi là không chịu động viên chồng phấn đấu, không ủng hộ chồng, không trông xuống còn bao nhiêu người khổ hơn mình mà cứ trông lên. Tôi thấy giữa chúng tôi quan điểm sống đang khác nhau. Giờ tôi phải làm sao đây mọi người ơi? 

Theo Afamily

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2015

Vợ chán chuyện ấy, tôi qua lại với bạn tình

Một ngày, tôi nói suy nghĩ này với bạn tình của mình, rồi chúng tôi nhận ra có cùng cảm giác tội lỗi như nhau. Điều này làm cả hai đau đớn, chúng tôi cùng quyết định kết thúc. Nói thì dễ nhưng có thực hiện lời nói của mình được không? 

Tôi, người đàn ông ở tuổi 50, sức khỏe tốt, công việc tốt, ngoại hình ít nhiều thu hút. Tôi có gia đình nhưng hiện tại sống "một mình" và có cảm giác bất an. Vì sao? Không ai chối bỏ việc hòa hợp tình dục trong đời sống vợ chồng là phần quan trọng của hạnh phúc gia đình. Cách đây mấy năm, vợ tôi, người tôi rất yêu, bỗng dưng không còn hứng thú với chuyện vợ chồng sau một đợt điều trị bệnh đau khớp. Vợ luôn tìm cách né tránh hoặc nếu có đồng‎ ý thì tôi cảm nhận cảm xúc yêu không còn nồng nàn như trước nữa, có lẽ chiều chồng thì đúng hơn. Nhiều lúc muốn tam su gia đinh về chuyện này nhưng không thành.

Vợ chồng tôi cũng ‎ý thức được chuyện này nên tìm hiểu qua nhiều nguồn thông tin khác nhau, kể cả một vài bác sĩ và chuyên gia tư vấn nổi tiếng. Mọi chuyện vẫn không cải thiện tốt hơn. Nhớ lại thời gian đầu, tôi không nghĩ chuyện này sẽ trở nên nghiêm trọng vì trong chuyện đó, ngay từ khi mới cưới chúng tôi đã thỏa thuận, khi “yêu” phải có không gian riêng, thời gian riêng, sự thoải mái và sự hứng thú của cả hai thì mọi chuyện mới bắt đầu. Tôi luôn xem trọng điều này vì nghĩ một người đàn ông yêu thương vợ mình thì trong chuyện đó phải quan tâm đến cảm xúc của người ấy, đừng ích kỷ chỉ để thỏa mãn về phần mình. Với suy nghĩ này, tôi chấp nhận hoàn cảnh của mình, hy vọng thời gian sau sẽ tốt đẹp.


Mới đây, vợ tôi đi xa chăm con gái đẻ. Tôi ở lại nhà. Thời gian này, trong một hội thảo chuyên ngành, tôi gặp một phụ nữ trí thức, trẻ hơn tôi 10 tuổi, rất đẹp và quyến rũ, chúng tôi nhanh chóng nhận ra cả hai có nhiều điểm tương đồng trong suy nghĩ về cuộc sống. Đặc biệt trong hôn nhân, nàng cũng có hoàn cảnh giống tôi theo chiều ngược lại, người chồng lớn tuổi của nàng mất khả năng đàn ông đã khá lâu. Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, sự khao khát, đè nén lâu nay của cả hai chúng tôi như được đền bù.

Sau hơn một tháng đến với nhau, sự thỏa mãn hoàn toàn về chuyen tinh duc có, nhưng sâu thẳm trong trái tim tôi thấy dường như có điều gì không ổn. Mỗi khi nghĩ đến vợ và con gái, cảm giác mình đang làm một việc sai trái, sự không chung thủy, lừa dối cứ lớn dần trong tôi.

Một ngày, tôi nói suy nghĩ này với bạn tình của mình, rồi chúng tôi nhận ra có cùng cảm giác tội lỗi như nhau. Điều này làm cả hai đau đớn, chúng tôi cùng quyết định kết thúc. Nói thì dễ nhưng có thực hiện lời nói của mình được không? Không đơn giản chút nào, nói không gặp nhau nữa nhưng cảm giác mong muốn bên cạnh của tôi và nàng vẫn có, chúng tôi thật sự vẫn khao khát được cùng nhau…, chỉ có mặc cảm tội lỗi của cả hai mới giữ được khoảng cách của tôi với nàng nhưng không biết được bao lâu. Tôi luôn cầu mong mình vượt qua được.

Hạnh phúc của một gia đình là sự chung thủy, đồng cảm và chia sẻ mọi chuyện của hai vợ chồng, là cùng nhau vun đắp. Tôi không kiềm chế được bản năng của một người đàn ông nên không có sự chung thủy, tôi đã tự làm mất đi sự thanh thản trong cuộc sống của mình. Những gì tôi tâm sự với các bạn, tôi có là một người đàn ông rất “tệ” và rất đáng trách không? Nếu có thời gian đọc bài viết này, hãy cho tôi biết những suy nghĩ riêng của bạn, dù những gì bạn nói có thể làm tôi thêm đau đớn. Xin chào và cảm ơn những ai đã đọc bài viết.

Nguyên/Vnexpress