• This is Slide 1 Title

    This is slide 1 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

  • This is Slide 2 Title

    This is slide 2 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

  • This is Slide 3 Title

    This is slide 3 description. Go to Edit HTML and replace these sentences with your own words. This is a Blogger template by Lasantha - PremiumBloggerTemplates.com...

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

Cuộc tình với bạn trai lớn tuổi chịu bap áp lực



Dư luận nổi lên như một cơn sóng lớn tiếp tục quật vào ngôi nhà với những người thân yêu của tôi. Tôi biết bạn bè nói gì sau lưng mình, hàng xóm láng giềng cười gì sau lưng bố mẹ mình, họ nghĩ tôi vì tiền bạc mà đánh đổi tất cả. Chỉ có tôi và anh cùng người thân yêu mới hiểu được câu chuyện này đã lấy đi bao nhiêu tủi thân, buồn phiền, nước mắt của chúng tôi.

Tôi là cô gái bình thường, tốt nghiệp đại học ở Hà Nội. Trong cái hôm quan trọng đó, tôi gặp anh (chồng tôi bây giờ). Anh là người danong từng trải, lớn hơn tôi vài chục tuổi, từng tan vỡ hôn nhân, mang trong mình trái tim nhiều vết xước. Sau hôm đó, tôi không có cảm giác gì hơn ngoài sự tôn trọng, kính nể như một người anh trưởng thành, chững chạc mà thôi, anh cũng vậy.

Chúng tôi nhanh chóng cho nhau vào quên lãng nhau vì hoàn cảnh quá khác xa, không để ý gì thêm. Ấy vậy mà, như ông trời cứ sắp đặt, chúng tôi gặp gỡ nhau nhiều hơn vì vấn đề công việc, rồi quý mến nhau lúc nào không hay. Tôi đã tự dằn vặt bản thân, rằng không thể để cảm tính lấn át hết lý trí, cố gắng hẹn hò để mong tình cảm chuyển hướng sang một người con trai khác nhưng không làm được. Tình cảm trong tôi cứ thế lớn lên, không thể nào điều khiển nổi.

Ảnh cưới cực đẹp của cặp đôi hơn nhau gần 20 tuổi - 1

Rồi tôi và anh đến với nhau. Không phải ngoai tinh, chúng tôi đến với nhau khi anh đã tan vỡ trong hôn nhân. Từ ngày yêu nhau, bao đêm tôi nằm khóc vì tủi thân, thương bố mẹ hy vọng vào mình quá nhiều, mai mốt biết chuyện họ sẽ đối mặt ra sao. Chúng tôi đến với nhau bằng tình cảm chân thành, không toan tính, chuyện gì cần đến sẽ đến, tôi gửi tamsu cho mẹ bằng một bức thư dài đầy nước mắt. Nghe mẹ khóc, bố khóc, các chị em tôi khóc, lòng tôi thắt lại không biết làm sao. Họ thương tôi còn trẻ người non dạ, nay đối mặt với hoàn cảnh như vậy, không biết tôi sẽ sống ra sao.

Dư luận nổi lên như một cơn sóng lớn tiếp tục quật vào ngôi nhà với những người thân yêu của tôi. Tôi biết bạn bè nói gì sau lưng mình, hàng xóm láng giềng cười gì sau lưng bố mẹ mình, họ nghĩ tôi vì tiền bạc mà đánh đổi tất cả. Chỉ có tôi và anh cùng người thân yêu mới hiểu được câu chuyện này đã lấy đi bao nhiêu tủi thân, buồn phiền, nước mắt của chúng tôi.

Gắng gượng qua từng ngày, rồi cuối cùng câu chuyện kết thúc với một đám cưới. Bố mẹ hai bên đã chấp nhận và chúc phúc cho chúng tôi. Từ khi có gia đình, chồng tôi lại vất vả chiến đấu ngoài thương trường để lo cho vợ và các con có cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi là một cô gái còn trẻ, nhiều thứ còn ngây thơ chưa hiểu, đến với chồng với sự trong trắng nguyên vẹn cùng tình cảm chân thành. Tuy cách biệt tuổi tác hay sở thích nhưng dần dần chúng tôi vì nhau mà xích gần khoảng cách, anh ấy yêu thương các con hết mực, cũng yêu thương tôi và con gái chung của chúng tôi hết lòng.

Đến thời điểm này, thực sự còn quá sớm để khẳng định điều gì là mãi mãi nhưng tôi luôn tự hứa với lòng sẽ yêu thương chồng con, gia đình, để quãng đời sau này của anh ấy không còn vết thương nào nữa. Tôi chia sẻ câu chuyện này, như một lời tri ân gửi đến người chồng tôi yêu thương, hy vọng một hôm nào đó anh đọc được. Cảm ơn anh đã yêu thương và che chở cho vợ con, đã chiều chuộng vợ con hết lòng, gửi đến anh lời chúc mừng sinh nhật tháng bảy. Mong anh có nhiều sức khỏe để che chở cho gia đình nhỏ, luôn chung thủy để không phụ tấm lòng của tôi.

Nhiều người nghe câu chuyện của tôi sẽ bảo thời gian bây giờ có thể vẫn hòa hợp được nhưng liệu 10 năm, 20 năm sau sẽ như thế nào? Tôi mỉm cười an nhiên rằng, con người sống với nhau khi yêu thương nhau thật lòng, thì một giây một phút đã quý giá, nói gì đến 10 hay 20 năm sau. Há chẳng phải có những người còn chưa có cơ hội được ở bên nhau một ngày, có những người chỉ được hưởng hạnh phúc trong thời gian ngắn ngủi, ấy vậy mà họ vẫn yêu thương hết mình, không hối hận hay sao. Vậy thì sao mình lại không trân quý những phút giây hiện tại, cho đi yêu thương thật nhiều. Mong những người có cùng hoàn cảnh giống tôi, hãy tự tin sống cuộc sống tốt đẹp, yêu thương chân thành, đừng để ý nhiều đến chì chiết của dư luận. Hạnh phúc hay khổ đau là do chính bản thân ta quyết định và cảm nhận mà thôi.

Mẹ bé Bông

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Tôi sẽ cho anh và bồ lãnh đủ những gì gây ra

Năm năm sau, ở tuổi 32, tôi đã nắm trong tay số tài sản khá lớn, nghĩ mình đủ quyền lực và tài lực để trả đũa. Tôi cho người gửi ảnh gian díu của chồng cũ với những cô gái trẻ từ trước tới nay và cả những bằng chứng cờ bạc, vay nặng lãi của chồng cũ cho cô bạn “yêu quý”. Qua thám tử, tôi biết cô ta đã nổi giận và dạy anh một bài học, dọa đuổi anh và tịch thu quyền quản lý nhà hàng. Bố mẹ vợ vốn không ưa anh ta nay lại càng xem thường. Kết quả, chồng cũ “tội nghiệp” của tôi bị ép ly hôn, phải quay về con hẻm nhỏ sống trong ê chề với bố mẹ. Anh ta phải chọn con đường làm trai bao để tiếp tục ăn chơi vô độ.

Người ta nói con người thay đổi theo thời gian thật không sai chút nào. Người chồng tôi hết mực tin tưởng lại sinh lòng ngoai tinh phản bội để cặp kè với cô bạn thân giàu có của tôi. Cuối cùng, tôi bị đuổi ra khỏi nhà với cái bụng bầu song sinh đã vượt mặt. Anh ta và bố mẹ còn hùa nhau xỉ vả tôi trước hàng xóm, cấm không cho tôi làm ảnh hưởng đến tương lai giàu có của họ. Tôi cam chịu về nhà mẹ chờ sinh con. Nào ngờ chồng cũ và cô bạn tồi tệ của tôi lại cho người quấy phá khiến tôi và mẹ không buôn bán được, ngày nào cũng sống trong sợ hãi.

Tôi đã nhờ chính quyền can thiệp nhưng không được. Cuối cùng vì xô xát với chúng, tôi bị sảy thai. Mất một lúc hai đứa con, lại khó khả năng làm mẹ lần nữa, tôi vô cùng đau đớn, trở thành cái xác không hồn sống vật vờ qua ngày. Khi tôi bình phục, đám cưới của bọn họ được tổ chức. Tôi lén đến quan sát với ý định trả thù, muốn liều mạng với họ. Thật may mắn, mẹ đã ngăn lại và đưa tôi về nhà.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi nghĩ mình thật ngu xuẩn, vì họ mà phải vào tù, làm tổn hại danh dự của mẹ thì không đáng chút nào. Tôi và mẹ dọn đi nơi khác để bắt đầu cuộc sống mới. Lúc này mẹ tôi ngã bệnh phải điều trị rất tốn kém. Tôi đi làm chỉ đủ sống, không thể lo nổi chi phí, bao nhiêu áp lực cuộc sống đè lên khiến tôi mệt mỏi hơn bao giờ hết. Do làm việc trong khách sạn, tôi vô tình quen biết một người danong góa vợ giàu có, có hai con và gần 40 tuổi.


Sau một thời gian, ông ngỏ ý muốn tôi làm tình nhân, đổi lại sẽ chu cấp tiền bạc, nhà cửa cho tôi. Nếu là bình thường, tôi sẽ từ chối ngay lập tức nhưng vào lúc này, tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi nghĩ nếu tự trọng mà để cho mẹ bị bệnh tật hành hạ, không có cơm ăn, không có tiền thuê nhà, phải ra đường ở thì tự trọng để làm gì. Hơn nữa tôi đâu có làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc người khác.

Rồi thời gian sau tôi nhận lời làm tình nhân của ông. Ông mua cho tôi một căn hộ cao cấp rộng lớn mà tôi chưa bao giờ mơ tới, cho tôi xe hơi, còn chu cấp cho tôi rất nhiều tiền mỗi tháng. Nhờ có ông mà tôi có thể chữa bệnh cho mẹ với điều kiện tốt nhất. Tôi không dùng tiền để ăn chơi hay mua đồ hiệu, chỉ tập trung làm ăn, học người tình cách đầu tư cổ phiếu, mở rộng quan hệ với giới thượng lưu. Tôi cũng biết ơn ông đã nể tình giới thiệu tôi là bạn gái trước mọi người để tôi không mất mặt.

Năm năm sau, ở tuổi 32, tôi đã nắm trong tay số tài sản khá lớn, nghĩ mình đủ quyền lực và tài lực để trả đũa. Tôi cho người gửi ảnh gian díu của chồng cũ với những cô gái trẻ từ trước tới nay và cả những bằng chứng cờ bạc, vay nặng lãi của chồng cũ cho cô bạn “yêu quý”. Qua thám tử, tôi biết cô ta đã nổi giận và dạy anh một bài học, dọa đuổi anh và tịch thu quyền quản lý nhà hàng. Bố mẹ vợ vốn không ưa anh ta nay lại càng xem thường. Kết quả, chồng cũ “tội nghiệp” của tôi bị ép ly hôn, phải quay về con hẻm nhỏ sống trong ê chề với bố mẹ. Anh ta phải chọn con đường làm trai bao để tiếp tục ăn chơi vô độ.

Tôi còn nhớ cái cảm giác nhục nhã của anh ta khi thấy tôi bước lên chiếc S-class trước cửa một quán bar. Tiếp theo, tôi nhắm đến cô bạn “yêu dấu”. Tôi quá hiểu cô bạn mình chỉ thích đàn ông đẹp trai, lãng tử. Tôi thuê một trai bao đẹp mã, chu cấp tiền cho anh ta thuê đồ hiệu, xe hơi, căn hộ để dụ cô bạn vào bẫy. Kết quả, cô ta sa lưới nhanh hơi tôi tưởng. Cô ta bỏ mặc nhà hàng cho bố mẹ quản lý, cùng người tình vi vu khắp nơi ăn chơi. Rồi cô ta mắc bệnh lậu, phải về nhà chữa trị. Còn anh chàng trai bao hào nhoáng kia đã cao bay xa chạy đến nơi nào. Cuối cùng cô ta cũng biết cảm giác bị bỏ rơi là thế nào. Tôi tự nói với chính mình, thù oán đã chấm dứt, bây giờ là lúc tôi sống cho mình.

Tôi đang chuẩn bị kết hôn với người đàn ông đã nuôi mình. Từ một giao dịch tình tiền, hai con người trải qua nhiều thăng trầm như chúng tôi đã trở nên hiểu nhau và nảy sinh tình cảm. Tôi không thể sinh con nhưng sắp được làm mẹ của hai đứa trẻ ngoan ngoãn, chúng cũng rất thích tôi. Tôi đang mơ về một mái ấm gia đình. Tôi cũng có khả năng giúp đỡ những người phụ nữ khốn khổ quanh mình. 

Tôi viết câu chuyện này để tamsu không phải để khoe với mọi người chiến tích, chỉ muốn nói rằng đừng tin tưởng vào ai quá nhiều vì người thiệt thòi sẽ là bạn. Khi bị đàn áp quá đáng thì nên chống trả, miễn là đừng để mình vướng vào lao lý vì những kẻ xấu xa đó không đáng để bạn như thế. Những ai đang có ý định phản bội vợ, chồng hay bạn bè cũng nên thức tỉnh đi. Trời không bắt các bạn trả giá thì chính con người sẽ bắt các bạn trả, kể cả người thân của các bạn cũng sẽ bị liên lụy. Điều cuối cùng tôi muốn nói là đừng quá tin tưởng vào bất kỳ ai, hãy luôn chừa đường lui cho mình.

Yến/Theo Vnexpress

Xem thêm: Những câu chuyện về tinh yeu gioi tinh 

Thứ Ba, 28 tháng 7, 2015

Phải chăng tôi đã quá tham lam?



Chồng là người hiền lành, không la cà, quán xá hay chơi bời gì hết. Sáng anh đi làm đúng giờ, chiều hết giờ làm việc là về bên vợ con. Anh rất yêu thương vợ, đi đâu anh cũng muốn em đi cùng và cảm thấy tự hào vì có vợ xinh đẹp.
>>> Xem thêm: Những câu truyen ngan tinh yeu hay nhất
Em năm nay 27 tuổi, còn chồng lớn hơn 3 tuổi. Chúng em kết hôn đã được 5 năm và hiện đã có một bé trai 4 tuổi. Đó là kết quả của mối tình thời còn sinh viên, chúng em yêu nhau hơn một năm, khi ra trường em cưới luôn.
Tuy nhiên đó không phải là mối tình đầu của em bởi trước khi đến với anh, em đã từng trải qua một mối tình từ lúc còn học lớp 12. Bạn ấy học cùng lớp em, đến khi cả hai bước chân vào giảng đường đại học tình cảm vẫn rất mặn nồng.
Hết năm thứ nhất của thời sinh viên thì bạn ấy nhận được học bổng đi du học Úc. Thế là hai đứa chia tay và hứa chỉ coi nhau như bạn bè. Thời gian trôi đi mãi đến năm thứ 3 em mới quen chồng em bây giờ.
Hiện tại em đang làm nhân viên văn phòng cho một công ty, còn chồng làm trưởng phòng kinh doanh cho một công ty khác. Cả hai đều làm giờ hành chính ban ngày đi làm đến chiều tối thì về bên gia đình.
Chồng là người hiền lành, không la cà, quán xá hay chơi bời gì hết. Sáng anh đi làm đúng giờ, chiều hết giờ làm việc là về bên vợ con. Anh rất yêu thương vợ, đi đâu anh cũng muốn em đi cùng và cảm thấy tự hào vì có vợ xinh đẹp.


Chuyen tinh duc anh cũng rất hứng khởi, tối nào anh cũng muốn gần gũi vợ. Mọi chuyện thì em rất vui vẻ, hài lòng vì có một người chồng yêu thương mình như vậy. Cũng rất vui và cảm thấy may mắn vì mình có được một gia đình hạnh phúc, được chồng yêu thương, chiều chuộng hết mức.
Nhưng riêng chuyện “quan hệ” với chồng thì thật tồi tệ. Em không có ham muốn khi gần gũi chồng, mỗi lần làm chuyện vợ chồng em đều cảm thấy không thỏa mái. Chủ yếu cố gắng chiều chồng để anh vui, còn khoái cảm thì không có.
Bản thân chỉ mong muốn đi làm về cơm nước lo cho gia đình và chơi với con, chuyện trò với chồng thôi. Sau đó thì phần ai nấy ngủ cho khỏe người, sáng mai còn đi làm. Nhưng chồng không muốn vậy, anh lại muốn được âu yếm vợ. Em không biết nên tam su buon với anh như thế nào nữa.
Những lúc như thế em lại nhớ đến người bạn trai cũ, rồi trong đầu đặt ra bao nhiêu là câu hỏi. Không biết giờ này anh sống ra sao? Cuộc sống gia đình có hạnh phúc không? Chúng em đã có quãng thời gian bên nhau thật đẹp, một tình yêu trong sáng như pha lê.
Với những nụ hôn nồng cháy nhưng chưa hề vượt qua giới hạn của tình yêu. Ngày ấy chỉ vì anh đi du học mà hai đứa nói lời chia tay, nếu không thì giờ hai đứa có lẽ đã là vợ chồng.
Có phải là em quá mâu thuẫn, quá tham lam khi đang có một gia đình hạnh phúc mà trong tâm tưởng vẫn còn nặng tình với người xưa không? Tại sao khi gần chồng em lại không thể đạt được “cực khoái” dù đã cố gắng hết sức? Em nên làm gì để cải thiện tình trạng này để chồng vui? Liệu em có bị lãnh cảm không?
Huệ

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Cha mẹ không lên ở được vì họ không muốn xa hàng xóm...



Trong một chuyến từ thiện, tôi đã gặp em, dù không quá nổi bật về nhan sắc nhưng tôi đã bị cuốn hút vì sự thông minh, cá tính của em. Tôi quyết định làm quen, với sự chân thành của mình cuối cùng em cũng đáp lại tình cảm của tôi. Ngày em nói lời yêu tôi cũng là ngày em nói ra phải xa tôi. Em là con một, muốn về quê làm việc cho một ngân hàng ở quê để được bên ba mẹ.
Cuộc sống luôn tồn tại những cuộc gặp gỡ bất ngờ và đầy trớ trêu. Tôi là danong 27 tuổi, cái tuổi không quá già nhưng cũng đủ để tính đến chuyện lập gia đình, nhưng mọi chuyện thật sự đang dần vượt quá tầm với của tôi. Tôi đang đứng trước ngã ba đường, không tìm ra lối thoát. Với tuổi đời còn khá trẻ, sau những cố gắng không ngừng từ khi còn học đại học đến khi đi làm, tôi đã nhanh chóng được đề bạt lên vị trí trưởng phòng thiết kế kết cấu các công trình khu vực châu Á- Thái Bình Dương. Ngoài ra tôi còn là giảng viên của một trường cao đẳng trong thành phố. Công việc ổn định, mức thu nhập đủ để lo cho một mái ấm gia đình, bạn bè nhìn vào thấy tôi may mắn, chỉ còn việc tổ chức một đám cưới linh đình nữa là mọi chuyện đâu vào đó. Ít ai biết được trong thâm tâm tôi đang tồn tại một điều trớ trêu, không tìm ra lối thoát. 


Tôi có một hội từ thiện do bản thân thành lập, mỗi tháng một lần sẽ có những chuyến từ thiện phát quà cho các hộ gia đình ở tỉnh vùng sâu vùng xa, dân tộc thiểu số. Là hội từ thiện mở, mọi người đều có thể đăng ký tham gia chương trình và cùng nhau giúp sức để chương trình thành công. Trong một chuyến từ thiện, tôi đã gặp em, dù không quá nổi bật về nhan sắc nhưng tôi đã bị cuốn hút vì sự thông minh, cá tính của em. Tôi quyết định làm quen, với sự chân thành của mình cuối cùng em cũng đáp lại tình cảm của tôi. Ngày em nói lời yêu tôi cũng là ngày em nói ra phải xa tôi. Em là con một, muốn về quê làm việc cho một ngân hàng ở quê để được bên ba mẹ.

Khi biết được điều này, tôi rất buồn, chúng tôi tamsu với nhau rất nhiều nhưng vẫn chấp nhận để em về quê, chúng tôi chấp nhận yêu xa. Em không tin tôi vẫn còn tình cảm với em khi hai đứa phải yêu xa thế này, trong khi tôi đang sống ở Sài Gòn với rất nhiều cám dỗ. Vì quê em cách Sài Gòn 120 km nên cuối tuần nào tôi cũng tranh thủ về thăm em. Em rất cảm động trước tình yêu chân thành của tôi, em nói cho em sống với ba mẹ một thời gian nữa, khi nào cưới sẽ lên Sài Gòn sống với tôi.

Tình yêu của chúng tôi cứ thế trôi qua từng ngày với những cung bậc cảm xúc khác nhau, có khi một tuần, một tháng mới gặp được. Hai năm đã trôi qua, tôi quyết định bàn với em về việc đám cưới, mọi chuyện sẽ không có gì nếu chỉ đơn giản em đồng ý và cùng tôi bàn. Sau hai năm sống ở quê, em quen với cuộc sống ở đó, công việc ngân hàng ở quê cũng ít áp lực chỉ tiêu hơn, đặc biệt là được ở bên ba mẹ.

Em không còn muốn trở lại Sài Gòn làm việc, nói tôi muốn cưới phải bỏ Sài Gòn về quê em sống thì mới cưới. Trở về quê em, tôi không biết phải làm gì nên tìm mọi cách thuyết phục em mua nhà ở Sài Gòn và đón ba mẹ em lên ở chung nhưng ba mẹ em không muốn xa hàng xóm. Mọi cách giải quyết của tôi đều đi vào ngõ cụt, nhiều lúc nằm nghĩ sao cuộc sống này trớ trêu quá; chỉ còn một bước nữa thôi nhưng sao chúng tôi không làm được, tôi không muốn ngoai tinh yêu thêm ai ngoài em nữa. Hôm nay viết những lời này mong đọc giả cho tôi lời khuyên hoặc ai từng như tôi mong được chia sẻ.

Nam/ Theo Vnexpress
Xem thêm: Những câu chuyện về tinh yeu gioi tinh 

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

Vợ vẫn nhận lời tán tỉnh của đàn ông nơi làm việc

Mở miệng ra sẽ chỉ là tiền tiền và tiền, không thể chia sẻ những khó khăn vui buồn hay áp lực trong cuộc sống, thậm chí có những lần đổ bệnh phải nằm bệnh viện 2 tuần và sụt chục kg. Tôi chọn giải pháp sai lầm là tâm sự với người con gái khác, một người không quen biết trên mạng. 
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình cũng nề nếp, có giáo dục, tuy điều kiện kinh tế không mấy khá giả, bố mẹ lo cho con cái ăn học đến nơi đến chốn. Vợ tốt nghiệp đại học, xin được công việc ổn định trong ngành ngân hàng. Sau 8 năm chung sống tôi đã nhiều lần phát hiện ra sự thiếu chung thủy cũng như thay đổi 180 độ trong lối sống của cô ấy.
Hiện giờ vợ là phó phòng của một ngân hàng thuộc loại nhất nhì cả nước, hình ảnh và tư cách cô ấy thể hiện bên ngoài cũng đàng hoàng, đứng đắn, được nhân viên coi trọng, nhưng nội tâm và cách giao tiếp với danong khiến tôi thật bàng hoàng, không khác gì cave mạng.
Vợ tôi như "rau sạch" ở cơ quan vậy... Tại sao tôi lại dùng những lời lẽ nặng nề này với vợ, người tôi hết lòng thương yêu trong ngần ấy năm trời và là mẹ của đứa con trai tôi? Phải chăng cô ấy thiếu thốn sự sẻ chia đến mức phải là “rau sạch văn phòng”?
Ngay trước ngày cưới tôi phát hiện những biểu hiện khác lạ hay giấu diếm, hoảng hốt và lén đọc tin nhắn của vợ. Sau đó mới biết cô ấy đang giao lưu tình cảm với anh chàng đồng nghiệp tại nơi thực tập. Trời phú cho tôi sự nhạy cảm nhưng cũng hại tôi vì điều đó, vì hầu hết trường hợp tôi có thể biết rõ tâm lý và hành vi của người khác. Tôi đã dành hết tình cảm, thương yêu, trân trọng cho vợ vì sự vươn lên, tính tự lập, hy sinh của cô ấy.
vo-toi-nhu-gai-con-zin-o-co-quan
Vợ tôi như  gái còn zin ở cơ quan
Tôi hết lần này đến lần khác bỏ qua cho vợ, nghĩ vì mình chưa đủ sự quan tâm cũng như thời gian cho gia đình nên cũng muốn cô ấy được thoải mái trong chuyện cơ quan hay quan hệ bạn bè, một phần nữa cũng vì sự lựa chọn nghề nghiệp của tôi làm thất vọng mọi người. Tôi được cho ăn học tử tế, làm rất nhiều ngành nghề, công ty lớn nhỏ, rồi cũng thất bại bởi nhiều cuộc đầu tư làm ăn nhưng luôn có ý chí vươn lên. Tôi sẵn sàng làm lại từ đầu để gia đình có tương lai tốt đẹp sau này. Tôi biết lòng tin của vợ với mình không còn, là yếu tố để có ngày hôm nay.
Ròng rã 3-4 năm tôi chỉ lo được phần tiền cơ bản chi tiêu hàng tháng, chắc chắn không đủ cho một gia đình tại thành phố lớn. Vợ phải căng mình vun vén, nhiều lúc tôi lại đầu tư vào chuyện học hành để nâng cấp bản thân nên lại càng khó khăn hơn cho kinh tế gia đình. Bắt đầu từ đây tôi không còn nhận được sự tôn trọng từ vợ nữa, có những rạn nứt, cãi vã, thậm chí thóa mạ. Tôi chỉ biết im lặng vì được dạy rằng “một sự nhịn chín sự lành”.
Càng ngày tình cảm của vợ chồng càng xa rời nhau. Tôi vẫn luôn lắng nghe vợ nhưng không còn khả năng tamsu với cô ấy nữa, mở miệng ra sẽ chỉ là tiền tiền và tiền, không thể chia sẻ những khó khăn vui buồn hay áp lực trong cuộc sống, thậm chí có những lần đổ bệnh phải nằm bệnh viện 2 tuần và sụt chục kg. Tôi chọn giải pháp sai lầm là tâm sự với người con gái khác, một người không quen biết trên mạng. Không phải vì tôi muốn ngoại tình mà chỉ muốn giải toả những áp lực bằng cách chia sẻ. Tôi cũng chẳng muốn biện hộ cho mình vì dù sao vẫn là ngoại tình trong tâm tưởng. Cho tới khi vợ biết điều đó, cô ấy rơi nước mắt, nói với mẹ tôi “con vẫn muốn giữ gia đình này”, vì thế tôi trở lại.
Từ đây hàng loạt sự thật còn kinh khủng hơn bắt đầu hé lộ. Tôi phát hiện vợ có những cuộc tình chớp nhoáng, vụng trộm trước cả khi tôi chia sẻ với người khác. Cô ấy loằng ngoằng với cậu bạn học cùng lớp cao học, lâu lâu lấy lý do ôn bài để hẹn hò ngoài quán cà phê, tới những “phi công trẻ” trong những lần đi du lịch hay công tác cùng cơ quan. Rồi tới những khách hàng, đối tác ban đầu chỉ buông lời trêu gọi sau đó lân la thành quen lúc nào không hay, sau đó bị phát hiện thì trốn tránh, tiếp đến những ông sếp. Cô ấy tưởng chỉ khi nào ăn nằm mới nhau mới gọi là ngoai tinh? Nhưng tôi biết cái đó sẽ đến, chỉ là sớm hay muộn thôi.
Chuyện gì tới cũng phải tới, những buổi trưa chớp nhoáng và đều đặn, cô ấy đâu biết linh cảm của tôi rất nhạy bén và tôi biết đang có sự thay đổi gì. Tôi đứng trước cửa cơ quan, theo cô ấy vài lần tới nơi đáng nhẽ tôi không nên theo tới, mắt như nhoè đi. Cô ấy có thể giữ cái xác trong bao lâu khi tâm hồn đã bán luôn cho “nhà thổ”. Vợ chồng cưới nhau nhưng mãi tận 2 năm sau mới quan hệ vì tôi hết sức nâng niu, chiều chuộng cô ấy, tôi sẽ không làm gì nếu cô ấy không muốn.
Vợ luôn than rằng cô ấy không thấy ham muốn dù rằng sinh lý đàn ông của tôi cũng cao nhưng cũng chấp nhận không làm phiền nhiều đến vợ. Thậm chí trước tháng 1-2 lần rồi dần vài tháng một lần, sau nữa cô ấy không cho tôi đụng chạm. Tôi tin mình là người tinh tế chứ không phải loại võ biền hùng hục để cô ấy phải tìm của lạ. Sự thực là cô ấy không yêu tôi?
Cho tới giờ chưa bao giờ cô ấy phải ủi cho tôi bộ quần áo. Cũng may cô ấy còn dành thời gian cơm nước, lo cho cu cậu những lúc tôi không có nhà dù lúc nào cũng cảm thấy bực bội. Sau này tôi mới biết được vì phải chia tâm ra lo nhiều thứ cùng lúc ai mà không cáu bẳn. Tôi nên tiếp tục im lặng để cô ấy thoả mãn, coi như không hề biết, rồi tôi sẽ sống và đối diện với việc này hàng ngày như thế nào?
Tôi có nên thuê người canh trước khách sạn, những nơi họ hẹn hò rồi xử theo luật giang hồ? Hoặc tôi sẽ nói thẳng với cơ quan, gia đình và chia tay vợ ngay? Hãy giúp tôi với. Chân thành cảm ơn các bạn.
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống 

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

Cô vợ giỏi lên làm "chồng"

Còn anh chồng vốn tính thật thà, ít nói, trong công ty vẫn là nhân viên quèn. Nhiều người gặp anh toàn bảo "chuột sa chĩnh gạo", kinh tế không phải lo, chỉ cần ở nhà và chăm con là được.  
Công việc của chị ngập đầu, thời gian dành cho bản thân còn ít huống gì chồng con. Nhiều lúc nhìn vợ làm việc, còn mình xem tivi với hai đứa con, anh thấy tủi thân.
Ngày nay, bình đẳng nam nữ ngày càng cải thiện, rất nhiều lĩnh vực, nhiều gia đình tiền là do vợ kiếm, chồng chỉ lo nội trợ, con cái, hoặc lép vế hoàn toàn. Người phụ nữ Việt Nam vốn vẫn có tư tưởng tề gia nội trợ, song với khối lượng công việc cơ quan, đặc biệt là phụ nữ làm các dự án hay nghiên cứu thì việc chăm sóc gia đình sẽ rất hạn chế. Dù có cố gắng đến đâu, thời gian dành cho gia đình cũng khó được theo ý mình. Người danong ở các nước phương Đông như Việt Nam dù có học rộng cũng vẫn còn tư tưởng việc nhà là của vợ, việc xã hội của chồng. Có thể không phải chủ quan do họ mà do bạn bè, người thân, đồng nghiệp tác động vào. Những lời nói đả kích sẽ tạo ra những mâu thuẫn trong những gia đình như vậy. Nhiều lý do người xưa hay nói với người phụ nữ: "Lấy chồng hơn một cái đầu".
tan-dan-xe-nghe-chi-vi-vo-gioi-chong-bat-luc
Tan đàn xẻ nghé chỉ vì vợ giỏi
Tôi có quen một gia đình, hai anh chị ấy yêu nhau từ khi còn học trong trường Kinh tế quốc dân. Ra trường được hai năm, kinh tế cũng đầy đủ, họ làm lễ cưới. Ai cũng khen trai tài gái sắc, nhưng có ai biết được chị vừa xinh xắn lại nhanh nhẹn khéo léo, con đường thăng tiến trong công ty như diều gặp gió, chẳng mấy chị đã lên chức trưởng phòng. Còn anh chồng vốn tính thật thà, ít nói, trong công ty vẫn là nhân viên quèn. Nhiều người gặp anh toàn bảo "chuột sa chĩnh gạo", kinh tế không phải lo, chỉ cần ở nhà và chăm con là được.
Thời gian qua đi, anh cố chịu đựng, chị lại càng dấn thân sâu hơn vào công việc, ngày chị vẫn chịu khó nấu cơm từ sáng, rồi cả nhà ăn cả ngày. Đêm về chị vẫn còn bộn bề công việc, chị mang bao nhiêu giấy tờ về làm đến tận khuya, có khi là 1-2h sáng. Công việc của chị ngập đầu, thời gian dành cho bản thân còn ít huống gì chồng con. Nhiều lúc nhìn vợ làm việc, còn mình xem tivi với hai đứa con, anh thấy tủi thân, có vợ như không có. Chơi nhiều ở ngoài, bạn bè cả ngày cũng chán, anh chỉ mong được cuộc sống bình thường, có vợ thương yêu, tamsu một chút.
Đôi khi đàn ông cũng yếu đuối lắm, anh chồng lấy rượu bia làm "con quỷ" sức mạnh. Lời ra tiếng vào, những hôm say xỉn, anh càng cảm thấy bất lực. Chị vợ cũng buồn, anh cũng chán, họ không thể tiếp tục và chia tay. Thời gian sau, chị vợ vẫn lao đầu vào công việc, chẳng kiếm thêm anh nào nữa nhưng kinh tế không ai so được với chị. Anh kiếm được một gia đình mới và những đứa con tiếp tục chào đời, tuy kinh tế không được đầy đủ nhưng dù sao cũng có một gia đình. Cuộc sống như thế này, còn đau khổ hơn kẻ bị ngoai tinh.
Nam/Theo Vnexpress
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

Chỉ vì không hợp duyên mà cô ấy đòi hủy hôn???

Tôi rất yêu cô ấy, từ khi gặp cô ấy tôi luôn xác định đây là người con gái cuối cùng tôi yêu và sẽ cưới làm vợ. Vậy mà bây giờ mọi chuyện lại sinh ra như thế
Tôi không biết nên tamsu chuyện này với ai nữa, người yêu tự dưng cư xử lạ lùng khiến tôi không khỏi thắc mắc và băn khoăn. Tôi và bạn gái yêu nhau được hơn 2 năm, đã nhiều lần chúng tôi bàn đến chuyện làm đám cưới, nhưng vì nhiều lý do nên hôn lễ chưa được tổ chức. Tuy nhiên, hai gia đình đều biết chuyện, rất ủng hộ mối quan hệ của chúng tôi, gia đình cô ấy coi tôi như con cháu trong nhà và gia đình tôi cũng coi cô ấy như dâu con trong nhà. Thi thoảng cô ấy vẫn đền nhà tôi ăn cơm, thậm chí ngủ lại nhà tôi.
Tôi cũng đã tặng cô ấy nhẫn đính hôn, chúng tôi cũng đã nói với gia đình hai bên cuối năm nay bằng mọi giá hai đứa phải tổ chức đám cưới. Vậy mà đùng một cái cô ấy mang trả tôi nhẫn đính hôn và đề nghị chia tay với lý do hai đứa không hợp nhau, danong và phụ nữ mang tuổi như chúng tôi là không hợp duyên hợp số, cưới về không có hạnh phúc.
chuan-bi-cuoi-chia-tay-khong-hop
Chuẩn bị cưới thì người yêu đòi chia tay do không hợp duyên hợp số
Tôi không đồng ý, cũng không nhận lại nhẫn đính hôn nên cô ấy lại mang về, cứ tưởng chỉ là phút giận dỗi của con gái khi yêu nhưng không phải, cô ấy cắt mọi liên lạc với tôi, chặn số điện thoại của tôi, hủy kết bạn với tôi trên facebook, zalo và xóa hết những kỷ niệm của hai đứa. Tôi đến tận nơi gặp thì cô ấy tránh mặt, hoặc có gặp thì nói tôi chẳng ra gì.
Tôi rất buồn, nhờ người thân và bạn bè của cô ấy can thiệp nhưng cô ấy không nghe, cô ấy nói chúng tôi không hợp nhau nên quyết tâm chia tay. Tôi rất yêu cô ấy, từ khi gặp cô ấy tôi luôn xác định đây là người con gái cuối cùng tôi yêu và sẽ cưới làm vợ. Vậy mà bây giờ mọi chuyện lại sinh ra như thế, liệu có khi nào cô ấy đã ngoai tinh với người khác mà quyết tâm chia tay với tôi không?
Thắng
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Tình giữ quá chặt, tình sẽ tan

Em gọi điện và tôi chẳng thèm bắt máy. Chỉ ba ngày sau em trở thành con người khác. Giờ em nói không muốn yêu, không muốn gặp tôi nữa, chỉ muốn ở một mình một thời gian.
Tôi và em quen rồi yêu hơn bốn năm, đủ để cả hai hiểu nhau hơn. Em là người con gái rất ngoan, biết suy nghĩ, lo lắng cho tôi và yêu tôi rất nhiều nữa. Tôi trong tay chẳng có gì, sự nghiệp dang dở, dẫu vậy em luôn bên cạnh động viên tôi. Trong khoảng thời gian đó chúng tôi có biết bao kỷ niệm đẹp. Những lúc khó khăn hai đứa chỉ có cơm rau và bát canh, cùng nhau rong chơi trên những nẻo đường, cùng làm những gì hai đứa thích, cùng bỡ ngỡ với tình yêu đầu, cùng nhau tamsu cuộc sống.
Yêu xa nên giữa chúng tôi có biết bao sóng gió, giận hờn. Lúc trước em còn bồng bột, đi chơi với người khác nhưng chưa đến mức nào. Em cũng kể tôi nghe và khóc, rồi tôi bỏ qua tất cả. Riêng tôi từ lúc quen em đến giờ chưa từng để ý người con gái khác, chưa từng đi riêng với ai cả. Tôi có thể tự hào vì mình là người chung tình.
Yêu xa nên chúng tôi tranh thủ từng chút thời gian để gặp nhau, có khi chỉ là một ngày. Đôi lúc em làm tôi buồn và giận vì em đi chơi với người khác,vì tôi nghi ngờ em ngoai tinh không chung thủy, vì em để người khác nắm tay, tôi chỉ muốn dừng lại nhưng trong thâm tâm vẫn yêu em lắm. Em lại chạy đến bên tôi, rồi mọi chuyện được giải quyết trong vòng tay của em.
yeu-em-nhung-toi-chi-quan-tam-toi-cam-xuc-cua-minh
Sự ghen tuông chỉ nghĩ đến cảm xúc bản thân đã vô tình trói buộc cô ấy
Yêu xa nên tôi luôn nghi ngờ em từ dạo đó. Tôi luôn lo lắng bị em lừa dối, cũng áp đặt em nhiều thứ nữa. Tôi cảm thấy mình chỉ biết ức hiếp và bắt nạt em, chưa hề nghĩ cho em nhiều như em đã nghĩ cho tôi. Tôi biết mình thật ích kỷ, chỉ muốn em là của riêng, thế giới của em chỉ có tôi. Nghĩ lại thật nực cười!
Yêu xa nên chúng tôi gọi điện, nhắn tin kể cho nhau nghe chuyện hàng ngày, không ngày nào không gọi, nó đã trở thành thói quen suốt bốn năm qua. Gần đây có lẽ do công việc nên thời gian em gọi cho tôi ít đi. Tôi lại không biết nghĩ cho em, chỉ biết trách móc và chọn cách giải quyết im lặng để em nhớ tôi nhiều hơn. Em gọi điện và tôi chẳng thèm bắt máy. Chỉ ba ngày sau em trở thành con người khác. Giờ em nói không muốn yêu, không muốn gặp tôi nữa, chỉ muốn ở một mình một thời gian.
Tôi đã hiểu ra mình bỏ mặc em quá nhiều trong thời gian dài. Tôi đã đến bên em, nói rất nhiều nhưng em vẫn quyết giữ ý định đó. Em bảo tôi rằng không cần ai nữa. Có lẽ tôi làm em quá mệt mỏi chăng? Tôi đã gặng hỏi em có chuyện gì nhưng em vẫn bảo không có gì cả. Thực sự tôi cũng không thể tin được sao em lại thay đổi như vậy. Tôi hiểu rõ tình cảm em dành cho mình lớn như thế nào. Giờ ngay cả nói chuyện với tôi em cũng không muốn nữa dù tôi vẫn cảm nhận được tình cảm em dành cho tôi. Không có em tôi không làm được gì cả. Giờ tôi mới nhận ra mình là thằng danong thật ngu ngốc và ích kỷ. Em bảo cho em thời gian để nghỉ ngơi nhưng tôi không làm được, điều đó rất khó đối với tôi. Tôi cần lắm một lời khuyên.
Nam
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Cám cảnh phòn nhỉ vợ chồng không được...rên

Đêm tân hôn, trong khi chồng tôi vẫn hào hứng lâm trận, “cán đích” hoành tráng thì tôi vẫn chưa có cảm giác nào, có chăng chỉ là sự bực bội, cảm giác hụt hẫng mà thôi. Nhiều đêm tiếp theo, tôi vẫn không thể có được cảm giác như khi còn yêu nhau.
Nói ra thật xấu hổ nhưng tôi vẫn muốn tâm sự với mọi người câu chuyện của mình, và mong mọi người có những lời khuyên để chuyện “yêu” của vợ chồng tôi được cải thiện.
Khoảng hai năm tìm hiểu, yêu nhau, tôi và anh quyết định “vượt rào”. Dĩ nhiên, để tránh những hậu quả ngoài ý muốn, cả hai đều tự biết phòng ngừa. 
Mặc dù phải nhờ đến sự trợ giúp của bao cao su nhưng nhờ có màn dạo đầu hoàn hảo, mỗi khi lâm trận, lần nào tôi cũng cảm thấy thỏa mãn và hài lòng về khả năng của anh. Và có một điều không thể thiếu đó là những tiếng rên rỉ của tôi mỗi khi “cán đích”.
Nhiều bạn bè tâm sự với tôi, họ thường giả vờ phát ra tiếng rên khẽ mỗi khi làm chuyen tinh duc. Nhưng trường hợp của tôi lại hoàn toàn khác. Những lúc đó, không hiểu vì sao tôi nhất định phải phát lên tiếng rên rỉ, thậm chí nhiều khi hưng phấn, tôi kêu lên khá to khiến anh giật mình. Cứ như thế, cả đêm chúng tôi lao vào nhau như hai con thiêu thân. Có những đêm cả hai “yêu” đến hai, ba lần mà lần nào cũng như lần đầu, rạo rực, hồi hộp vô cùng.

Sau nhiều đêm vụng trộm, chúng tôi chính thức về một nhà, cũng đồng nghĩa với việc mọi cuộc “yêu” của hai đứa được diễn ra trên chiếc giường tân hôn của hai đứa. Ngặt nỗi, nhà chồng tôi chặt hẹp, phòng ngủ của hai vợ chồng không hẳn là phòng riêng biệt. Căn phòng nhỏ của chúng tôi nằm giữa phòng của bố mẹ chồng và cậu em chồng. Mỗi phòng được ngăn cách bởi bức tường mỏng.
Đêm tân hôn, trong khi chồng tôi vẫn hào hứng lâm trận, “cán đích” hoành tráng thì tôi vẫn chưa có cảm giác nào, có chăng chỉ là sự bực bội, cảm giác hụt hẫng mà thôi. Nhiều đêm tiếp theo, tôi vẫn không thể có được cảm giác như khi còn yêu nhau.
Chồng tôi là người khá tinh ý, anh nhận ra điều này đã tam su buon sao lại xảy ra tình trạng như vậy.
Đôi lúc, anh còn hỏi như dò xét rằng có phải tôi đã chán chồng, tôi có người khác? Hay do phải làm dâu, áp lực, mệt mỏi nên tôi không còn cảm hứng với chuyện vợ chồng.
Ban đầu, tôi không biết nguyên nhân thực sự là vì đâu nhưng rồi cuối cùng tôi nhận ra, chắc chắn tôi không thể “lên đỉnh” vì không được phát ra tiếng rên khi ân ái. Mặc dù vậy, cả hai đều hiểu rằng để phát ra tiếng động là điều không thể bởi nó sẽ đánh thức giấc ngủ của bố mẹ. Tệ hại hơn, tiếng kêu rên của chúng tôi chắc chắn sẽ khiến chú em chồng đang tuổi dậy thì tò mò, hiếu kỳ. Thành ra, tôi vẫn phải tiếp tục chiều chồng trong im lặng. Mà với tôi, điều đó chẳng khác nào cực hình.
Tôi rất ấm ức và cảm thấy không công bằng khi nhìn thấy chồng lần nào cũng tỏ ra thỏa mãn, trong khi mình không cảm nhận được bất cứ điều gì. Hơn nữa, mới đây tôi đọc được tài liệu cho rằng, nếu chị em không thể “lên đỉnh” khi yêu thì xác suất có bầu khó hơn những người được thỏa mãn.

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Giả vờ hỏng xe và bạn sẽ thấy được sự thật

Câu chuyện giả vờ hư xe máy dắt bộ để thử lòng bạn gái do thanh niên này tamsu lại như sau:
Sáng nay, em có chở đứa bạn gái đi Cửa Lò. Khi đi thì không sao, vui vẻ, hứng khởi, xuống đó cũng thế. Rảnh quá em lướt Facebook, vô tình đọc được câu: "Nếu xe máy hết xăng, bạn gái của bạn sẽ đi phía sau bao xa?"
Em bấm bụng sao mình lại không thử xem, nhưng vì xe vừa đổ xăng nên chắc giả vờ xe bị hỏng. Em chạy lại khóa xăng và gọi điện kêu nó về tầm trưa. Đi một đoạn đường Bình Minh, xe nó giật giật rồi dừng hẳn.
Em cũng giả vờ xem xét và rồi nói con bạn quyết định dắt xe tìm nơi sửa. Nó cũng tỏ vẻ không hài lòng cho lắm. Em hí hửng cúi mặt dắt xe đi trước, đi đoạn hơn 200m thì ngoảnh lại, thấy nó tụt khá xa, tay cầm điện thoại bấm bấm. Em bực quá, bật khóa xăng, vặn ga và phóng một mạch về Vinh, mặc cho nó í ới và gọi điện thoại mấy lần.
Em dừng chân tại quán Net trước Cao đẳng Sư phạm Nghệ An và viết mấy dòng này. Cảm thấy bản thân khá có lỗi, thôi thì anh nào ga lăng chạy xuống chở nó về cái.
Nếu mày có thấy dòng này thì tao xin lỗi, với lại lần sau cẩn thận với thái độ của mày.
de-thu-long-ban-gai-hay-gia-vo-hu-xe
Mình ngoảnh lại, thấy nó tụt khá xa, tay cầm điện thoại bấm bấm
Dân mạng đưa ra ý kiến khác nhau về câu chuyện trên. Trong đó, một số người cảm thấy hả hê vì cô gái sang chảnh bị bài học nhớ đời, song cũng có người chê trách hành động bỏ rơi bạn gái của chàng trai này. Còn một số thì lên án hành động đáng xấu hổ của cô gái này, thậm chí còn so sánh hành động này còn ghê gớm và đáng xấu hổ hơn cả kẻ ngoai tinh phản bội.
Cũng là câu chuyện liên quan đến chủ đề trên, một nam thanh niên khác kể lại:
Đang chở bạn gái của mình đi dạo trên phố trong một chiều cuối tuần mát mẻ. Bất ngờ có một cơn mưa ngang qua khiến xe bạn chết máy, hay một cây đinh quái quỷ nào ghim vào lốp xe khiến bạn chẳng còn cách nào khác ngoài dắt bộ.
Bạn thì hì hụi đẩy xe kiếm chỗ để vá, có đôi lúc ngoảnh lại đằng sau xem người con gái của bạn đi cách bạn bao xa?
Mình có một quán sinh tố nhỏ. Cứ sau mỗi ngày làm việc, mình có thói quen ngồi quay mặt ra đường, có khi ngồi kết sổ hoặc làm lon bia với thằng bạn thân và nhìn dòng người qua lại.
Cũng vì lý do đó mà không biết mình đã chứng kiến biết bao cặp đôi dắt xe dẫn bộ dưới lòng đường vì nhiều nguyên nhân. Nhưng có một điều làm mình chú ý rất kỹ: Rất nhiều trường hợp bạn nam dắt xe, còn phía sau là bạn nữ nhưng khoảng cách giữa hai người có vẻ khá xa. Cứ 10 là y 9 lần như vậy. Có người thì 5 m, có người thì 10 m, có người thì ở tít đằng xa.
Có người cầm điện thoại quẹt quẹt liên tục, người thì nhìn trên trời dưới đất ra vẻ chả liên quan gì với cái người dắt xe dẫn bộ đằng trước.
de-thu-long-ban-gai-hay-gia-vo-hu-xe1
Có người cầm điện thoại quẹt quẹt liên tục, người thì nhìn trên trời dưới đất ra vẻ chả liên quan gì với cái người dắt xe dẫn bộ đằng trước
Mình biết bấy nhiêu không đủ để đánh giá một con người, nhưng cũng phần nào nói lên một chút con người họ. Biết là lúc đó chuyện chẳng vui vẻ gì nhưng lúc khó khăn có người bên cạnh chẳng phải hơn sao? Là danong nhưng họ cũng cần chia sẻ khó khăn chứ?
de-thu-long-ban-gai-hay-gia-vo-hu-xe2
Có một số bạn nữ ích kỷ còn ngồi Ì ngay trên xe
Mình cũng không biết là nếu các bạn lâm vào trường hợp như vậy thì có cảm thấy tủi thân không? Sau đó có đem chuyện như thế này để hỏi lại người con gái của mình không? (ví dụ: Sao em đi xa anh vậy? Em sợ quê à?)
Duy nhất hôm qua lần đầu tiên mình thấy bạn nam dẫn bộ, còn bạn nữ đi bên cạnh còn khoác tay người yêu mình cứ như là đi tiệc chứ không phải xe hư. Tự nhiên nhìn họ mà mình cũng thấy vui lạ và ước thầm mình sẽ có người con gái như vậy.
Chắc chắn không riêng nam thanh niên này mà rất nhiều chàng trai cũng mong muốn có được bạn gái biết "đồng cảm cộng khổ" với mình và không tỏ thái độ sang chảnh như vậy.
Trong khi một cô gái tên Phương từng đi cách xa bạn trai dắt xe máy nhưng không cố ý, giải thích: "Không phải người con gái nào cũng có ý nghĩ như vậy cả. Đôi khi vì người con trai đi nhanh quá, tụi mình làm sao theo kịp. Chưa nói đến có người mang dép cao gót nữa thì làm sao mà đi kè kè bên bạn trai được. Mình cũng từng gặp trường hợp như thế rồi. Bạn mình dắt xe máy đi nhanh quá, bỏ lại mình lại phía xa. Mình thì đi theo không kịp nên cứ phải liên tục gọi ú ớ 'anh ơi, đợi em'".
Theo tintuc.vn
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Đời hoa dại của phụ nữ độc thân

Tâm trạng chị độ này khác thường lắm, hay cáu gắt với mọi người, nhưng lại muốn có ai yêu thương mình, nói tình cảm với mình. Có lúc chị táo tợn nghĩ kiếm đứa con ở vậy cũng được, nhưng lương tâm khiến chị không thể hành động. Chị khao khát cuộc sống lứa đôi hơn cả ngày trẻ, nhưng cơ hội mãi không đến với chị. Đêm đêm chị lại mất ngủ, trách bản thân đã để tuổi trẻ đi qua vô nghĩa. Và chị nghĩ chị phải làm một cái gì đó.
"Đêm giao thừa, chị nghe nhạc, uống rượu vang và đọc cuốn Cẩm nang dành cho những người độc thân. Sống một mình vẫn vui, đó là triết lý sống của một luật sư ở tuổi 35. Đấy là tư tưởng năm ngoái, còn ý nghĩ năm nay lại hoàn toàn khác. Chị muốn được làm mẹ, muốn có một đứa con, nhưng chị vẫn chưa muốn lấy chồng". Chị một mình ngồi ôm tamsu một mình gặm nhấm nỗi buồn. 
***
Cái tư tưởng trong câu chuyện của cô luật sư kia làm trỗi dậy khao khát bấy lâu nay của Cúc Quỳ. Đang đọc câu chuyện, có vẻ hấp dẫn, nhưng chị không đọc nữa. Chị chợt nhớ có khách hẹn đến lấy hoa để bán ngày 23 tháng Chạp.
Cúc Quỳ là một người phụ nữ đã ngót 50 tuổi, nhìn chị người ta tưởng còn hơn thế. Sống "hiu hắt bên đời" nên thân hình cứ gày gò, ốm yếu dần, chị như một cái cây mọc ở sa mạc khô cằn bởi thiếu bàn tay "chăm sóc" của một người đàn ông.
Chị tự ti về bản thân là một cô gái quê xấu xí, tuổi trẻ qua đi bên những luống rau, đàn gà, đàn heo nên không ai để ý đến chị, mà cái tên cũng là loài hoa dại, hoa dại thì mấy khi được hái về nhà. Bởi vậy, đám con trai làng mải đi làng nọ xóm kia kén vợ, trừ những lão goá vợ đôi khi trêu trọc mua vui.
Ở làng này, có chín cô ế chồng. Chị Na xóm dưới đang đi xin một đứa con nuôi vì bố mẹ mất hết cả, sống một mình thui thủi cũng tội nghiệp. Một đời vì chồng rồi anh ta ngoai tinh bỏ cô mà đi. Ăn ở như vậy còn được hàng xóm "trông nom", chứ mấy bà goá chồng, dửng mỡ lôi kéo những đứa con gái ở khu bờ sông "kiếm tiền đêm" với bọn lái thuyền chỉ làm người ta khinh. Hồi đầu ai cũng chửi nhưng mà bọn nó "đỡ" lại rất chua ngoa nên họ coi như không biết. Chuyện tày trời nhất là cô Dậu lằng nhằng với chồng đứa bạn, bị nó đánh tím mặt mũi, nhưng vẫn quen đường cũ.
Chị tần ngần ngắm những bông hoa cải xót lại ở ven đường, chúng cố bon chen khoe chút sắc vàng cuối năm. Sao chị không bon chen để có một mái ấm... Chị đang suy nghĩ mông lung, tay ôm bó hoa hồng nhung, vội làm rớt xuống khi có tiếng người gọi bất ngờ "Bán cho chị bó hoa".
Đó là Dậu, mặt mũi son phấn, quần áo mặc như của tuổi đôi mươi, đôi giầy cao gót... Ở cái tuổi này, chị ta như một cô gái mới lớn nếu chỉ nhìn thoáng qua. Cúc Quỳ ngại tiếp xúc với người đàn bà này vì đã không ít lần chị ta rủ rê cô đi nhập "hội độc thân không cô đơn", nhưng cô chỉ cười cho qua chuyện. Dậu đi rồi, ý nghĩ dang dở của Cúc Quỳ lại tràn về, cứ thế, cứ thế,... chưa bao giờ chị mong muốn có một mái ấm riêng như bây giờ, xuân sắp về, một tuổi lại đến.


Tâm trạng chị độ này khác thường lắm, hay cáu gắt với mọi người, nhưng lại muốn có ai yêu thương mình, nói tình cảm với mình. Có lúc chị táo tợn nghĩ kiếm đứa con ở vậy cũng được, nhưng lương tâm khiến chị không thể hành động. Chị khao khát cuộc sống lứa đôi hơn cả ngày trẻ, nhưng cơ hội mãi không đến với chị. Đêm đêm chị lại mất ngủ, trách bản thân đã để tuổi trẻ đi qua vô nghĩa. Và chị nghĩ chị phải làm một cái gì đó.
***
Chị nhìn thấy chồng người mua hoa từ trên đê. Đây là lần thứ hai chị gặp anh ta vì mọi khi vợ con anh ta đến chở.
- Cái áo màu hoa cà của cô khiến tôi nhận ra ruộng hoa nhà cô đấy.
- Vâng. Sao anh đến muộn quá, trời lạnh lắm rồi.
Chị nhận ra anh ta qua màu bộ quần áo lần trước anh mặc và nụ cười rất tươi chứ khuôn mặt chị không nhớ lắm.
- Anh bó rổ lay ơn giúp tôi đi.
- Cô trồng nhiều hoa vậy, có nhớ được hết tính nết của chúng không?
Chị sững người vì không hiểu sao mỗi câu nói của anh ta như nhát dao cứa vào tim chị, không chảy máu mà nó làm vỡ những mạch nước ngầm tưới mát cho con tim khô héo bấy lâu nay. Chị bối rối quá!
Cảm giác xa cách đã tan biến trong những câu chuyện trồng hoa, buôn hoa, đến chuyện đời người, họ đã nói với nhau thật vui vẻ như đôi bạn lâu ngày gặp mặt. Khuôn mặt chị rạng rỡ khác thường. Hôm nay chị thấy như mình được sống lại thời "trai trẻ" hồn nhiên và yêu đời. Họ nhìn nhau cười, quên thời gian đang trôi.
***
Mấy ngày Tết chị bận rộn cơm nước vì các anh chị, các cháu về chơi. Giờ được nghỉ, chị mỏi mệt cả người, nhớ ra câu chuyện đang đọc dở từ năm ngoái, chị bưng một rổ táo đặt lên bàn, ngồi co ro như con mèo trong chiếc ghế đệm vừa ăn vừa đọc tiếp. "Con muốn nói với bố mẹ, con sẽ có con, nhưng con không lấy chồng. Bố mẹ không phải đuổi con ra khỏi nhà đâu. Con sẽ đi thuê nhà ở riêng. Bố mẹ đừng lo lắng, đây là cuộc sống mà con đã chọn".
Chị bỗng dưng thấy khâm phục người phụ nữ luật sư quá, cô ta đang làm điều cô ta muốn. Nhìn lên bàn, rổ táo đã hết, hai mắt lim dim, chị chìm vào giấc ngủ như một con mèo ngoan.
- "Hãy trả lại con cho tôi, trả lại cho tôi. Giọng chị nhỏ dần và chị ngất đi".
- "Tỉnh dậy đi, tám giờ rồi đó".
- Dạ! Chị ú ớ trong miệng, rồi mở mắt ra. Mẹ đang đứng trước mặt, hoá ra đó chỉ là một giấc mơ, nhưng sao lại thế, chị đã có con bao giờ đâu?
***
Anh biết hôm nay em đi lấy hoa có vụ Scandal gì không? Cô ta nhìn thế mà ghê gớm, bị AIDS cơ đấy.
- Em nói ai bị...
- Còn ai vào đây nữa, cái Cúc Quỳ. Không bao giờ lấy hoa nhà nó nữa. Sợ thật đấy, không chồng mà lẳng lơ với ai, cái bụng to đùng ra. Cả làng người ta đang chửi ầm ầm. Lại giống con Thị Nở đã ngần ấy tuổi rồi thì nhịn nốt đi.
Chiều muộn hôm ấy, có người nhìn thấy trong lều của Cúc Quỳ có bóng dáng một người danong. Không ngờ, anh em của Cúc Quỳ rình mò để bắt cho được bố đứa bé và họ đã thành công. Không ai khác chính là chồng người buôn hoa.
Từ hôm đó, cứ chiều tối người buôn hoa đến cổng nhà chị mắng chửi. Cô ta bắt chị đi xét nghiệm HIV. Chị không có, cô ta bắt bỏ đi đứa bé trong bụng. Chị khiên quyết không chịu, có lúc phải xuống nước van lậy người đàn bà kia vì chị không cần chồng cô ta, chị chỉ cần đứa con thôi.
- Mày muốn có con với ai, kệ mày, nhưng không phải là chồng tao. Nếu mày không bỏ nó đi, tao sẽ chửi cho mẹ con, anh em nhà mày nhục nhã, sống không nổi.
Chị chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình lại có lúc thế này, nhưng chị không hối hận vì điều đó. Chị nhớ lại hồi bé đã chứng kiến một người đàn bà bị nhà chồng đuổi đi vì có con khi chồng là liệt sĩ, bà đó dựng một cái lều ở ngoài đồng nuôi con, giờ người ta có con dâu, cháu nội, chị vui vì nghĩ đến cái kết có hậu.
Không ai bênh vực chị trong chuyện này, hoặc nếu có cũng chẳng dám lên tiếng. Anh em xấu hổ vì chị, mẹ chị không biết phải làm sao nên cứ khóc suốt ngày khiến chị não lòng.
***
Một buổi tờ mờ tối, mưa xuân ướt lạnh, người ta thấy mụ đàn bà buôn hoa thả chị ở cổng rồi quay xe về. Cũng từ đó không thấy bà ta đến "bắc loa" nữa. Mơ ước nhỏ bé của chị trong chốc lát đã tan biến mất, giờ chỉ còn nỗi đau âm thầm. Giá như chị bỏ đi một nơi nào đó thì kết thúc sẽ khác, cái mong muốn cố hữu của một người phụ nữ không bị vùi dập đáng thương như thế.
Hằng đêm chị khóc, khóc mãi cho tới khi ngủ thiếp đi. Chị đã giam mình trong nhà một thời gian dài, chỉ có "hội độc thân không cô đơn" đến thăm chị như một lẽ thường, bởi trong họ có một phần tâm trạng của chị. Người ta bảo họ "vô duyên" đến thăm chị, nhưng chị thấy ấm áp một chút từ sự vô duyên ấy. Ra đường chị trốn tránh đôi mắt của người đời, nhưng thật ra có nhiều người thương chị hơn là chị nghĩ.
Thời tiết vào xuân ấm áp lạ thường, hoa đua nhau nở, chị cắt hoa và tự đi bán. Người ta thấy trong gánh hoa của chị lúc nào cũng có cuốn sách "Đời Hoa", nhưng chị không bao giờ dùng nó để gói hoa. Không ai biết rằng, nhân vật luật sư của chị đang sống hạnh phúc cùng con mà không cần cưới chồng. Dù rất đau đớn bởi vết thương lòng, nhưng chị vẫn hy vọng được làm mẹ như cô ấy!.
Xem thêm: Những câu chuyện về tinh yeu gioi tinh 

Mất hết cảm hứng vì đêm tân hôn chồng tìm "chữ trinh" của tôi

Cái gì đến cũng đến, chúng tôi tiến hành đám cưới dưới sự chúc phúc của họ hàng 2 bên và đông đảo bè bạn. Trong ngày cưới, tôi tự tin cười tươi hết mức vì lấy được người chồng nhiều cô nàng mơ ước. Dù mệt mỏi suốt mấy ngày chuẩn bị nhưng tôi vẫn vô cùng hồi hộp cho giây phút “đầu tiên” đó.
Tôi là giáo viên, nền tảng gia đình tôi vô cùng nề nếp bởi ông bà thân sinh ra tôi đều là công chức đã về hưu. Ông bà sinh được 2 người con gái và nhất quyết không sinh thêm để kiếm con trai dù bố tôi là đích tôn. Ông bà sống rất nguyên tắc và đặc biệt coi trọng hình tượng một người con gái nhu mì. Câu nói tam su dặn dò từ gia đình tôi được nghe nhiều nhất từ khi dậy thì đến lúc lấy chồng đó là: "Dù bất cứ hoàn cảnh nào, con gái cũng phải giữ lấy cái giá, cn gái lấy chồng về phải chung thủy một lòng, không được trăng hoa, ngoai tinh"
Môi trường gia đình và cá tính bản thân tôi cũng không bao giờ cho phép mình quá hư hỏng. Tôi cũng thuộc tuýp con gái có nhan sắc và tôi thừa thông minh để tự nhận biết cái “giá” của bản thân mình. Không biết những cô gái khác có suy nghĩ như tôi không, nhưng ở cái tuổi 27, tôi rất tự hào vì tôi vẫn còn trong trắng.
Thế rồi tôi quen anh – một kỹ sư xây dựng đẹp trai và tài giỏi. Hơn tôi 4 tuổi nhưng câu chuyện giữa chúng tôi chưa bao giờ bị lạc nhịp. Anh luôn biết cách làm tôi vui, thỉnh thoảng anh còn tự tay làm những món quà bé xinh tặng tôi. Cái ý nghĩ dân công trình khô cứng thiếu lãng mạn trong tôi biến mất. Tôi đổ gục anh hoàn toàn.
Trong những câu chuyện vui giữa 2 đứa, anh cũng thường nhắc tới vấn đề trinh tiết của các cô gái. Anh nói với tôi, anh không coi trọng chuyện đó lắm, bởi đối với anh người con gái nhu mì, biết yêu thương, lo lắng và hiểu anh mới là người anh cần. Cái “màng trinh” đó có hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến tình yêu của anh. Nhưng anh cũng khẳng định: Mặc dù điều đó không phải chính yếu, nhưng đời sống vợ chồng sẽ vô cùng hoàn mỹ và hạnh phúc nếu một cô gái biết giữ trinh tiết đến tận đêm tân hôn cho chồng. Nói đến đây, tôi không khỏi mừng thầm trong bụng vì tôi quá thừa tiêu chuẩn làm người vợ hoàn hảo của anh.
Yêu nhau hơn 2 năm, anh luôn biết kiềm chế và gìn giữ cho tôi. Thậm chí ngay cả lúc tôi cảm giác chất danong trong anh trỗi dậy ghê gớm nhất thì anh vẫn một mực không đi quá giới hạn. Điểm này khiến tôi tin tưởng anh tuyệt đối.

Cái gì đến cũng đến, chúng tôi tiến hành đám cưới dưới sự chúc phúc của họ hàng 2 bên và đông đảo bè bạn. Trong ngày cưới, tôi tự tin cười tươi hết mức vì lấy được người chồng nhiều cô nàng mơ ước. Dù mệt mỏi suốt mấy ngày chuẩn bị nhưng tôi vẫn vô cùng hồi hộp cho giây phút “đầu tiên” đó.
Thế rồi mọi lo lắng, sợ hãi và một chút đau đớn cũng nhanh chóng qua đi. Tôi hạnh phúc và hài lòng khi được trao trọn vẹn cho chồng. Những tưởng mọi thứ từ đây sẽ tốt đẹp mỹ mãn, nào ngờ chính sau cái giây phút mặn nồng vợ chồng đó. Tôi thực sự sốc trước hành động biến thái của chồng vào chính đêm tân hôn. Vừa “hành sự” xong, anh lồm cồm lần mò khắp giường tìm điện thoại. Anh bảo tôi nằm im, rồi anh lật chăn, soi đèn điện thoại vào chỗ tôi tìm “vết tích trinh trắng” vẫn còn in hằn tươi rói trên đệm. Trong bóng tối lờ mờ, nhưng tôi vẫn nhận ra khuôn mặt thỏa mãn thêm phần nham hiểm của chồng. Không chỉ thế, anh còn nói thêm: "Quá hoàn hảo, em rất tuyệt vời, không uổng công anh đầu tư nhiều ngày tháng như thế". Chợt nhận ra chót lỡ miệng, anh sà xuống ôm tôi nói mệt và muốn đi ngủ.
Tôi tê cứng, nằm bất động trong vòng tay chồng không nói nổi một lời nào. Mọi thứ về người chồng thần tượng hóa của tôi tuột về con số 0 tròn trĩnh. Thật không ngờ, vào ngay chính cái đêm tân hôn thiêng liêng ấy, chồng lại cho tôi một vố nhớ đời. Hóa ra khi đến với tôi anh đã tính toán rất kỹ lưỡng. Cái sự không quan trọng trinh tiết của chồng cũng cần phải dùng điện thoại soi mới an lòng. Kể từ phút ấy, mọi cảm xúc yêu thương với chồng trong tôi không còn chút nào. Mỗi lần nghĩ lại, tôi cứ thấy ghê sợ và tụt hết cảm hứng với chính người chồng tôi từng rất tôn sùng. Không biết quãng đời còn lại sau này của tôi sẽ được vẽ tiếp như thế nào nữa.
Băng Dương ghi/ Skcd.com.vn
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Vợ bắt tôi "quan hệ hết mức" để khỏi ngoại tình

Thực ra tôi hiểu, vợ có ghen cũng chỉ vì em quá yêu tôi mà thôi. Vì yêu mà sinh nghi, vì yêu mà đòi hỏi. Nhưng cái sự đòi hỏi thái quá của vợ, tôi cảm thấy ngán ngẩm.Vợ bảo, “nếu anh chán em, không muốn chăn gối với em thì chắc chắn là anh có bồ, anh chả bao giờ tâm sự chia sẻ vui buồn gì với em thì chắc là để dành cho cô khác rồi”. Tôi cũng không biết nên làm thế nào với người vợ quá yêu mình thế này nữa. Thực ra tôi hiểu, vợ có ghen cũng chỉ vì em quá yêu tôi mà thôi. Vì yêu mà sinh nghi, vì yêu mà đòi hỏi. Nhưng cái sự đòi hỏi thái quá của vợ, tôi cảm thấy ngán ngẩm.
>>> Những câu truyen ngan tinh yeu hay nhất 
Nhiều khi, tôi cảm thấy chán ngấy với cô vợ mình chỉ vì yêu cầu quá nhiều chuyện chăn gối. Mà đôi khi, cũng không phải do cô ấy thèm muốn hoặc quá mạnh trong chuyện ấy. Chẳng qua, cô ấy ép dầu, ép cũng là để vắt cạn sức lực của tôi, để tôi hết cơ hội ra ngoài ngoại tình mà thôi.
Đúng là, vợ chồng phải gắn bó với nhau, không chỉ chuyện tình cảm, công việc, gia đình mà còn là chuyện quan hệ vợ chồng. Chuyen tinh duc vợ chồng chính là yếu tố quan trọng nhất để biết được tình cảm vợ chồng có thực sự hòa hợp hay không.
Tôi và vợ lấy nhau được tầm gần 2 năm thì mọi thứ nhạt nhòa. Vậy là cái ngưỡng 5 năm chúng tôi chưa vượt qua được. Nhạt nhòa không phải vì chuyện gì to tát, nhạt nhòa chính là vì vợ tôi đa nghi, hay ghen, lúc nào cũng nghĩ là chồng ngoai tinh.
anh-khong-yeu-em-thi-chi-co-danh-cho-bo-him-vn
Tôi chẳng hiểu vì sao mà vợ hay ghen tuông như vậy
. Vì bất cứ lúc nào, tôi đi đâu, làm gì, hay ăn uống nhậu nhẹt với ai, vợ đều gọi điện giục về. Vợ gọi nhiều đến nỗi tôi phát bực. Vợ còn bào tôi phải chụp ảnh, đăng lên facebook cho vợ xem thì cô ấy mới tin.
Nhiều khi tôi không làm, không phải vì tôi nói dối mà là vì tôi bực thái độ của vợ. Tôi không thèm nghe điện thoại, tắt máy luôn. Dù gì thì tôi cũng là chồng, cũng cần có khoảng trời riêng chứ không phải lúc nào cũng bị vợ kìm kẹp như vậy.
Thế là, sau hôm ấy về nhà, vợ tôi lại ghen tuông vô cùng. Suốt ngày em hỏi tôi: “Anh đi đâu, làm gì, với ai?”. Tính tôi thì không thích bị người khác soi xét, nên vợ càng hỏi tôi càng lảng đi. Thế là vợ lại xuống nước. Vợ nghi ngờ tôi có bồ, vì tôi thường xuyên không nghe điện thoại của cô ấy, chỉ vì tôi bực mình mà thôi.
Thế nên, tối nào vợ cũng đòi hỏi tôi chuyện ấy. Vợ luôn tạo không gian lãng mạn, những rượu, những nến, những đệm chăn hấp dẫn để mời gọi tôi. Tôi thì lắm hôm mệt phờ cũng không có cơ hội nghỉ.
Vợ bảo, “nếu anh chán em, không muốn chăn gối với em thì chắc chắn là anh có bồ, anh chả bao giờ tâm sự chia sẻ vui buồn gì với em thì chắc là để dành cho cô khác rồi”. Tôi cũng không biết nên làm thế nào với người vợ quá yêu mình thế này nữa. Thực ra tôi hiểu, vợ có ghen cũng chỉ vì em quá yêu tôi mà thôi. Vì yêu mà sinh nghi, vì yêu mà đòi hỏi. Nhưng cái sự đòi hỏi thái quá của vợ, tôi cảm thấy ngán ngẩm.
Khi tôi mệt, vợ cũng không cho tôi được nghỉ ngơi. Lúc nào cũng nói là, sợ tôi đi ra ngoài tìm của lạ vì vợ không đáp ứng được nên vợ phải chiều tôi hết lòng. Thú thực, cái sự chăn gối với vợ khiến tôi ngán quá rồi. Vợ cứ lặng yên có khi tôi không chán, chứ cứ làm quá, lại ghen tuông rồi đòi hỏi thái quá có khi tôi lại chán vợ.
Đúng là, bây giờ, tình cảm vợ chồng đã rạn nứt rồi. Nhưng tôi cũng không muốn nó to chuyện thêm nên đành nhịn, nhưng mà tôi sợ, cuộc hôn nhân này sẽ không bền được. Không biết có ai rơi vào trường hợp khổ sở như tôi nữa không.
KHÁNH AN
Theo Doisongphapluat
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Em nguyện đóng vai hề trong cuộc tình này

Với trái tim non nớt của một cô gái mới lớn, tôi tin những lời có cánh anh nói và không biết từ khi nào đã yêu anh, yêu nhiều lắm. Khi yêu người ta hay mơ mộng, tôi cũng vậy, hay mơ về ngày hai đứa tay trong tay với niềm hạnh phúc, mơ tình cảm anh dành cho tôi là chân thành. 
Tôi và anh quen nhau vào một dịp rất tình cờ, ban đầu chỉ định làm bạn bè bình thường, nói chuyện cho vui thôi, rồi tôi đã thương người ta lúc nào không hay. Anh là người danong trưởng thành, sống nơi đô hội, có học thức; còn tôi là cô gái mới chập chững vào đời. Sau một thời gian ngắn, với những yêu thương, quan tâm tôi bắt đầu cảm thấy mến anh. Anh nói chưa có bạn gái, sẽ chờ đợi tôi vì tôi đang học, không muốn tôi phân tâm và tôi cũng nghĩ thế. Vả lại vì khoảng cách địa lý, chưa biết rõ về nhau nên chúng tôi nghĩ không nên vội vàng.


Với trái tim non nớt của một cô gái mới lớn, tôi tin những lời có cánh anh nói và không biết từ khi nào đã yêu anh, yêu nhiều lắm. Khi yêu người ta hay mơ mộng, tôi cũng vậy, hay mơ về ngày hai đứa tay trong tay với niềm hạnh phúc, mơ tình cảm anh dành cho tôi là chân thành. Có lúc tôi còn nghĩ đường tình duyên của mình sao hạnh phúc đến thế. Song đó chỉ là những giây phút ban đầu, những tin nhắn quan tâm ngày càng thưa dần. Tôi biết anh còn công việc nhưng chẳng lẽ anh bận đến nỗi nhiều ngày liền không gửi nổi một tin nhắn cho tôi hay sao? Anh ngoai tinh?
Không có gì là bí mật mãi mãi, theo thông tin vô tình tôi được biết thì anh đã có bạn gái trước khi có sự xuất hiện của tôi. Người ta xinh, tuổi đời chững chạc, gia đình khá giả hơn tôi, nói chung tôi thua người đó về mọi mặt. Khi biết tin ấy tôi cảm thấy có gì đó nhói đau nơi tim mình. Tôi không có quyền trách anh vì có là gì của anh đâu, chỉ cảm thấy mình quá thật thà, nhẹ dạ nên tin và đặt hy vọng nơi anh quá nhiều. Chắc anh thấy tôi ngốc nghếch, thật thà nên chỉ muốn chọc cho vui thôi. Tôi cũng vui khi đóng vai hề, chỉ cần anh vui là được.
Nhưng đến giờ, tuy chưa là gì của nhau nhưng tôi "mạn phép" được buông tay anh, không chạy theo anh nữa vì tình cảm là thứ gì đó ích kỷ lắm. Tôi có lòng tự trọng, không cho phép mình tamsu  chia sẻ hạnh phúc với người khác, cũng không thể nào chịu đựng được khi một tay anh ôm người con gái khác mà vẫn nói thương tôi.
"Nếu hai bàn tay, anh không biết nên buông bên nào thì hãy để em giúp anh. Người ta quen anh lâu, chắc hẳn yêu anh nhiều lắm đấy, hãy trân trọng nhé anh. Còn em, một cô bé ngây thơ, quê mùa, xin anh đừng suy nghĩ nhiều. Em xin dừng lại tại ngã rẽ này. Em sẽ trở lại đúng vị trí ban đầu của mình, cũng không biết mình còn tươi tắn, hồn nhiên, vô tư như ngày trước hay không nữa nhưng sẽ cố gắng. Anh đừng giận em nhé vì không trực tiếp đối mặt với anh mà lặng lẽ xa. Em sợ lắm, sợ sẽ tin anh một lần nữa rồi lại đau thêm. Hãy cười nhiều anh nhé vì đâu đó có người yêu nụ cười anh lắm đấy.
Mai
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

Tìm lại mái ấm cho cha...

Thời gian gần đây tôi thường từ chối tất cả các cuộc đi chơi vào tối thứ bảy hàng tuần để ngồi ở nhà và đón chờ chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly rồi hồi hộp chứng kiến các gia đình ly tán, đoàn tụ.
>>> Những câu chuyện ngoai tinh 
Tôi năm nay 16 tuổi, tôi sống cùng bố và ông bà nội. Khi tôi sinh ra cho tới lúc tôi có thể nhận thức được thế giới quan xung quanh, tôi chưa bao giờ được biết đến từ “mẹ”. Cũng không một ai trong nhà kể cho tôi về mẹ của tôi. Mặc dù vậy, nhưng tôi không cảm thấy thiếu thốn tình cảm khi sống cùng mọi người. Vẫn có mọi người để tamsu mọi vui buồn cuộc sống, nên tôi cảm thấy khá đầy đủ về mặt tình cảm.
Chỉ có một điều duy nhất, dù tình cảm gia đình tôi rất tốt nhưng tôi luôn bị bạn bè xa lánh, hắt hủi dù tôi chẳng có bệnh tật gì và cũng chẳng làm tổn hại tới ai. Mãi bây giờ tôi mới hiểu, hóa ra bố tôi là một người con nuôi nhưng tôi chưa bao giờ hết tự hào khi kể về bố, kể cả những lúc bố làm tôi buồn nhất, bố vẫn là một người danong mẫu mực cho tôi noi theo.
co-nen-tim-lai-mai-am-thuc-su-cho-cha
bố vẫn là một người đàn ông mẫu mực cho tôi noi theo.
Bố tôi làm công nhân cầu đường, ngày nắng cũng như ngày mưa, bố lại tất bật theo đoàn hội trong xóm đi làm khắp nơi trong xã, huyện, tỉnh để lo cho 4 miệng ăn. Chưa bao giờ thấy bố phàn nàn, ông ít nói, lầm lũi nhưng vô cùng tình cảm. Điều duy nhất ông nói với tôi khi tôi lên cấp 2 đó là: "Bố chẳng có gì ngoài con, học thật tốt để thấy rằng con sinh ra là điều ý nghĩa".
Tôi có gạn hỏi về mẹ thì cả nhà đều nói với tôi rằng: “Con chỉ cần biết đến những người yêu thương con hiện tại, thế là đủ”.
Không ít lần tôi bắt gặp bố hút thuốc lá cả đêm nhìn về một nơi nào đó xa xăm và mang nặng u sầu. Liệu có phải bố cũng như tôi rất muốn tìm lại người đã thân sinh ra mình...
Thời gian gần đây tôi thường từ chối tất cả các cuộc đi chơi vào tối thứ bảy hàng tuần để ngồi ở nhà và đón chờ chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly rồi hồi hộp chứng kiến các gia đình ly tán, đoàn tụ.
cha-cung-can-mot-mai-am2
Không ít lần tôi bắt gặp bố hút thuốc lá cả đêm nhìn về một nơi nào đó xa xăm và mang nặng u sầu
Tối thứ bảy nào tôi cũng nghẹt thở vì khóc và hạnh phúc khi thấy họ được gặp nhau sau bao ngày xa cách. Tôi đã nghĩ tới chuyện tìm nguồn gốc thật của mình nhưng tôi sợ làm ông bà nội của tôi bây giờ tổn thương. Ông bà đã chăm sóc, yêu thương bố con tôi còn hơn cả ruột thịt. Không chỉ vậy, ông bà cũng chỉ nuôi được một mình bố tôi. Điều đó làm tôi rất khó xử, tôi không biết có nên tiếp tục chuyện đó không nhưng ý nghĩ tìm được cội nguồn vẫn chưa bao giờ thôi thúc giục tôi.
Nhiều hôm xem xong chương trình tôi đã gọi điện tới Như chưa hề có cuộc chia ly nhưng khi nghe đầu dây bên kia alo tôi lại cúp máy. Tôi thực sự rất bối rối. Liệu tôi có nên tìm bà nội cho bố để cả gia đình tôi được đoàn tụ???
Băng Dương ghi/ Skcd
Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống